Chuyện gì đang xảy ra đây? Dường như khuôn mặt này... Là của vợ tôi.
Không tin vào mắt mình nữa! Tôi đưa tay dụi mắt.
Lần một.
Lần hai.
Rồi lần ba.
Vẫn người con gái đấy, vẫn đứng đấy. Nghiêng đầu nhìn tôi.
Không cần biết gì nữa. Cho dù đây có là mơ đi chăng nữa tôi cũng không muốn tỉnh lại, tôi muốn đắm chìm. Vì... thế giới này có em. Nơi nào có em, nới đó tôi cũng muốn có mình. Thà là mơ nhưng cũng đủ hạnh phúc hơn hiện thực.
- Đừng nhìn em như thế.
Hạ Vy nói với tôi sao? Đừng nhìn cô ấy như thế. Khóe môi kia mấp mấy.
Chân tôi bước, bước đến trước người con gái này. Nhìn chằm chằm. Nhè nhẹ đưa tay lên sờ má người con gái trước mặt.
Chạm rồi! Tay tôi chạm má cô ấy rồi.
Cảm giác ấm nóng, thật giống như sự vật thật.
Hạ Vy mỉm cười.
- Anh đang nghĩ mình mơ sao?
- Đúng vậy! Anh không muốn tỉnh giấc. Đây là giấc mơ đẹp nhất trong đời anh.
- Anh không mơ đâu. Tất cả là sự thật đấy.
- Làm sao có thể...
Hạ Vy nháy mắt tinh nghịch.
- Để em gọi dì Lan vào thử là biết nhé!
••••
☆☆☆☆☆
Suốt ba năm nằm im thinh, cuối cùng tôi cũng tỉnh dậy, ai cũng xem đó như một phép màu thực thụ. Chúa Trời, Đức Phật là những người đã độ trì cho tôi. Tôi cảm ơn người nhiều lắm.
Trong suốt thời gian qua, tuy nằm đó, trong trạng thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-thay-hay-chong/2934657/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.