~3 năm sau~
Giám Đốc tập đoàn DFLOW là một chàng trai 20. So với chức vụ thì có lẽ anh còn quá trẻ, nhưng không ai có thể phũ nhận một điều rằng. Anh rất xuất sắc, sỡ hữu một cái đầu vô cùng nhạy bén cùng tài năng của mình mà từ tập đoàn thứ tư trên thế giới nay đã vươn thứ hai và có nguy cơ leo lên số một vào ngày không xa.
Cũng vì tuổi trẻ tài cao. Và nhờ khuôn mặt không góc chết của mình cùng khí chất lạnh lùng, tao nhã mà anh có rất nhiều nhân viên trong công ty theo đuổi, thề sống thề chết.
Thông thường thì mọi người sẽ nhìn thấy Giám Đốc thường ít đến công ty, có việc quan trọng lắm thì mới đến. Ra ngoài thì nhanh chóng trở về ngay. Nhà giàu thì ai chả biết, mà đã giàu thì có người làm canh giữ sợ chi mất vàng bạc. Vậy anh cứ đòi về nhà làm gì? Nhà anh giấu gì chăng?
_______
“Anh cứ đòi về nhà làm gì? Nhà anh giấu gì chăng?”
Thiên Tường mỉm cười ngắm nhìn cô gái đang ngắm nghiền mắt nằm trên giường.
“ Em biết không? Đó là câu hỏi của người ta dành cho anh đấy! Sao họ không nghĩ ở nhà anh có vợ nhỉ? Anh về với vợ. Anh thương vợ. Anh không muốn xa vợ giây phút nào vì xa tí tẹo là anh đã nhớ vợ rồi! Anh phải về sớm với vợ. Không lại không ai chơi với vợ anh. Vợ anh sẽ tủi thân lắm!”
Anh khẽ nắm tay cô.
“ Vợ này! Sao em giận anh dai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-thay-hay-chong/2934653/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.