Tôi bước đến. Hừ lạnh.
Ả vẫn đứng đó mặt kênh kiệu lắm.
Nở nụ cười đểu nhất có thể. Tôi nói
- Tôi mà có được vinh dự làm bạn với Trang Ly sao? Ôi thật hạnh phúc. Nhưng Trang Ly này, Tớ dù có làm trâu làm bò hay làm một công việc bận thỉu nào đó để trả học phí thì cũng không ảnh hưởng đến ví tiền của cậu. Cậu quan tâm đến hạng thấp kém từ bao giờ vậy? Tớ nghĩ cậu đừng quan tâm đến hạng như tớ kẻo làm bẩn não.
- Kìa. Sao cậu nói vậy? Tớ có khinh người nghèo bao giờ đâu.
Tôi cười khẩy.
- cậu nói người nghèo kìa! Tự ai có khinh hay không thì người đó biết thôi. Tớ nói vậy. Nhột ai. Tớ xin lỗi. Còn giờ tớ chỉ mong “ ai đó” đừng để tâm đến cuộc sống riêng của người mình từng ruồng bỏ. Ok nhé! _ tôi nháy mắt.
Và dĩ nhiên. Ả đang đóng vai cô nàng hoàn hảo thì làm sao mà cãi tay đôi với tôi được. Đành ngậm bồ hòn mà im lặng giữ thể diện.
Có những tiếng xì xầm bắt đầu vang lên. Tôi biết nói xấu tôi và bênh ả đó. Nào là tôi ăn hiếp ả, tôi là người xấu, tôi chảnh cún, ả tội nghiệp, bla...bla... Nhưng tôi là ai chứ? Tôi là Lâm Hạ Vy là Lâm Hạ Vy đó. Tôi đếch cần quan tâm. Quay mặt nguẫy mong bỏ đi. Đễ lại ả đứng đó mà mặt đỏ phừng phừng. Tự nhiên tôi thấy trong lòng tôi vui. vui. Vui cực luôn í.
Vừa đi vừa hát líu lo thì tôi gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-thay-hay-chong/2934613/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.