Editor: Táo | Beta: Mướp
Hai cha con Giang Cửu Lưu sớm đã mướn một chiếc xe ngựa, nghênh ngang rời đi. Hiện giờ, bạc kiếm được không ít, có thể sung sướng hưởng thụ nơi kinh thành này một thời gian.
Mới vừa rồi, Giang Thượng Nguyệt đá Bình Nam Vương Đoạn Tầm một phát, khiến Giang Cửu Lưu kinh hồn bạt vía. Ngay cả tiền khi ấy, ông ta cũng không cần, cứ thế kéo Giang thượng Nguyệt tẩu thoát. Nếu không phải hai bọn họ trốn chạy nhanh, thì không chừng giờ phút này đã bị Bình Nam vương tra tấn thế nào đây.
“Chúng ta đạo có đạo, phụ thân luôn dạy con hành sự không nên quá tùy hứng. Bà nội ngươi thật đúng là biết chọn người để đắc tội, hôm nay ngươi nhất thời nóng nảy, dùng chân đá Bình Nam vương, thật là đại bất kính. Kinh thành này, e là chúng ta không thể ở lại được nữa. “
Bạc cũng đã có, không ở thì không ở!
Cái tên không biết xấu hổ kia khinh thường nàng, mới đá hắn một cái đã là nhân nhượng cho hắn lắm rồi!
Đối với lời dạy của phụ thân, Giang Thương Nguyệt chỉ bỏ lơ, cười hì hì, trên tay giơ lên một miếng ngọc bội tinh xảo mà đẹp đẽ, thân ngọc khắc ba chữ rất rõ ràng: “Bình Nam Vương”
“Phụ thân, người xem, cái này nhìn rất quý, có vẻ đáng giá không ít tiền đây…”
Nếu bàn về bản lĩnh “mượn gió bẻ măng”, Giang Thượng Nguyệt tuyệt đối là trò giỏi hơn thầy
Không đợi nàng nói xong, Giang Cửu Lưu đã cắn răng nói: “A Nguyệt, đây là kinh thành! Dưới chân thiên tử phạm pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-thanh-yen-sa/242935/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.