Editor: Táo | Beta: Mướp
Nhìn thấy khinh công cao cường như vậy, Giang Thượng Nguyệt giật cả mình, nhưng ngay lập tức nhận ra tên đăng đồ lãng tử xui xẻo mà mình gặp hôm qua – Đoạn Tầm
Tên Vương Gia này, sớm không đến, chậm không đến, hết lần này tới lần khác đến, thật quá xui xẻo mà!
Nàng nghĩ kỹ lại, mặc kệ Đoạn Tầm có nói gì, một chữ cũng không cần để ý là được
“Muội muội đã lâu không gặp!”
Giang Thượng Nguyệt còn chưa nhìn kỹ mặt hắn, đã bị hắn gỡ đi lớp mạng che mặt trên mặt
Mấy tên lưu mang bàng hoàng nhân cơ hội góp vui, đồng thanh kêu to: “Thật đẹp!”
Giang Thượng Nguyệt nóng cả mặt: “Cẩn thận bổn cô nương xé nát miệng các ngươi!”. Trong lòng nàng còn âm thầm thán phục tốc độ tay cực nhanh của hắn, không đi làm dâm tặc thật thì thật đáng tiếc!
Dù sao có cướp cũng cướp không lại. Chỉ mong phụ thân sớm giấu kỹ tiền bạc, cách xa tên quỷ đáng ghét này một chút.
Đoạn Tầm không thể không thừa nhận, bộ y phục màu đỏ này quả thật rất hợp với nàng, ngoại trừ vạt áo hơi rộng. Lúc mở miệng nói chuyện, giống như một đóa hoa bỉ ngạn nở rộ, lúc im lặng lại giống như đóa phù dung, chỉ là tóc mai được buộc tùy ý kia, đây có lẽ là vẻ đẹp không thể kiềm chế nổi trong sách cổ.
Mỹ nhân muôn hình muôn vẻ. Không ai sánh được với ai.
Nghe ra giọng nói ôn hòa của đối phương, Giang Thượng Nguyệt không khỏi trợn tròn mắt.
Giang Cửu Lưu biết Bình Nam Vương này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-thanh-yen-sa/242934/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.