Cô bé cùng phòng rất vui vẻ cùng sinh hoạt với Huyền, Huyền thì có thay đổi cũng vẫn rất thận trọng giữ khoảng cách với cô bé. Có thể Huyền không biết hoặc cố tình không biết cô bé đang cố gắng thân thiết hơn với Huyền. Cho dù rất vui nhưng cô bé vẫn rất buồn khi nghe Huyền kể nhiều về người tình của mình ở nhà. Huyền cởi mở cũng là lúc cô thích khoe với cô bé dễ thương trong phòng nhiều hơn về cô người yêu "vô tâm" của mình. Có thể Huyền không hề biết cô bé tốt với cô theo một hướng khác, nhưng thái độ lại cho thấy rõ là Huyền có cảm nhận được điều cô bé muốn thể hiện.
Thật ra Huyền cảm nhận được điều khác thường từ cô bé ngay sau khi đôi chân cô sắp lành lại. Huyền chỉ là không muốn ngộ nhận quá sớm và cũng là không muốn cô bé giống như mình. Huyền hiểu cho dù có tốt tới mấy thì muốn sống trong môi trường này cũng cần sự bao bọc cần có. Thời đại có tân tiến thì số chấp nhận những người như Huyền cũng là thiểu số mà thôi, nhất là trong trường học thế này. Cô bé là người hòa đồng hoạt bát nên Huyền nghĩ cô bé sẽ sốc khi để mọi người biết, vì lời dèm pha không dễ chịu tí nào. Nặng nề hơn còn bị xa lánh, thậm chí là bị bắt nạt cũng nên. Huyền cứng cỏi để chấp hết nhưng không phải ai cũng vậy Huyền nghĩ thế.
Huyền cố gắng tạo khoảng cách xa nhất có thể, cho dù nhiều lúc buồn người yêu muốn kể cùng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-to-lac-huong-roi/2582188/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.