Tôi vừa múc ra một bát chè trôi nước đã thấy Thiên Huy bước ra, trên người phảng phất mùi sữa tắm, mái tóc nhiễu nước dường như chưa được lau qua. Hắn vòng tay ôm lấy tôi từ phía sau dụi đầu vào vai tôi dáng vẻ mệt mỏi.
Hắn rõ ràng tâm trạng không tốt, tôi vươn tay xoa đầu hắn mỉm cười dịu dàng.
- Bà nội chứ đầu tóc còn ướt sũng như thế mà chạy quanh nhà, còn dám dựa vào người bà đây, muốn ốm cả lũ hả?
Tôi phát tiết xong còn chán ghét đẩy Thiên Huy sang một bên, tự lấy cho mình một bát chè trôi nước đem ra bàn ngồi ăn. Thiên Huy bị tôi mắng đứng ngây người một hồi, lúc sau mới chịu rũ bỏ vẻ mặt đau khổ như bị cả thế giới quay lưng. Thật ra còn phải xem thử bản thân có bản lĩnh gì để được cả thế giới quay lưng trước đã.
Tôi thật sự không nhìn nổi con chuột lột chạy quanh nhà văng nước tứ tung đành đi đến lau đầu sấy tóc cho hắn, tên này đôi khi còn khó hầu hạ hơn Boss Miêu nữa.
- Mau ăn đi nguội không ngon nữa đâu.
Tôi hảo tâm nhắc nhở, chỉ thấy Thiên Huy chọc chọc miếng bánh trôi trắng tròn mềm mịn trong bát, hồi sau mới chịu ăn
- Ngọt quá!
- Còn muốn có ý kiến, nếu không phải tớ dịu dàng lương thiện thì đã sớm đá cậu ra khỏi cửa từ lâu rồi, mở to mắt ra mà nhìn xem đã mấy giờ rồi?
- Quen cậu hơn 10 năm thời điểm cậu dịu dàng nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-thi-sao-van-cu-yeu/2720731/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.