Thời tiết thoáng chốc đã trở lạnh, khoảng đầu tháng 12 là có thể cảm nhận không khí lạnh bao phủ lên thành phố.
Tuyết Hoa kéo chiếc khăn len tôi đan tặng quấn chặt quanh cổ, xoa xoa hai tay vào nhau cho ấm áp. Tôi nhìn một loạt hành động của nó bĩu môi khinh bỉ
- Trời đâu lạnh tới mức đấy? Mày trên quàng khăn len dưới mặc váy ngắn chẳng có chút liên quan nào cả.
- Thì thời trang phang thời tiết mà, mày nhìn đi đây là hình tượng cô gái mùa đông mỏng manh yếu ớt đấy, thế nào có cảm thấy muốn lao ra bảo vệ che chở tao không?
- Có, có cảm thấy muốn lao ra tát cho mày tỉnh.
Tuyết Hoa không thèm để ý lời tôi nói vẫn tiếp tục săm soi chỉnh sửa mái tóc của mình qua gương.
Tôi ngáp dài mệt mỏi gục xuống bàn, sáng chủ nhật còn phải chạy đi học thêm, đêm thì ở nhà tự học thời gian để ngủ cũng chẳng có vậy mà lại phung phí thì giờ ở đây tám nhảm với con nhỏ này, thật cái tình mà.
Tuyết Hoa ngừng ngắm vuốt nhìn ra ngoài trời chau mày ủ dột nói
- Trời lại sắp mưa rồi, mày xem cơn giông lớn chưa kìa?
- Đúng nhỉ, đầu tháng 12 còn có mưa sao?
Tôi theo hướng Tuyết Hoa chỉ nhìn ra ngoài trời, quả thật là mây đen đã vần vũ, một chốc một khắc trời lập tức sẩm tối, tôi đảo mắt nhìn đồng hồ, mới có 10h hơn chứ mấy sao lại tối nhanh thế?
Tuyết Hoa chẳng để tôi ngẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-thi-sao-van-cu-yeu/2720729/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.