04
Ban đầu ta nghĩ rằng sau khi buồn bã chia tay, Lan Cảnh Tuyết không biết xấu hổ đến gặp ta lần nữa.
Không ngờ nàng ta lại trơ trẽn đến vậy.
Sau khi tin đồn giữa nàng ta và Lâm thế tử biến mất, nàng ta thi thoảng mời ta ra ngoài đi dự tiệc, không phải cắm hoa, uống trà thì cũng là đối thơ.
Không một bữa tiệc nào có thể thiếu đi sự hiện diện của Lâm thế tử.
Mười lần thì có đến tám lần, ta tìm được lý do để từ chối.
Ta đã từ chối rất nhiều lần, Lan Cảnh Tuyết cũng nhận thấy sự miễn cưỡng của ta.
Nàng ta không còn đích thân mời ta nữa.
Ngày hôm đó tại hội chơi mã cầu của hoàng thất Anh, một tiểu thư hoàng thất Anh đã gọi ta đến xem ta đấu một trận.
Thật khó để một nữ nhi quân hầu ta từ chối.
Lan Cảnh Tuyết đã nhân cơ hội này để cùng một đội với ta.
Nhưng mới chơi được nửa trận đầu tiên, nàng ta vô tình bị ngã xuống ngựa.
"Ngọc nhi, ta không thể đấu được nữa rồi,hay là ngươi chọn một người khác cùng đội đi?"
Nàng ta xoa xoa mắt cá chân sưng tấy, nhìn ta với ánh mắt áy náy.
Ngay khi ta đang nghĩ xem nên chọn ai vào đội thì nàng ta đột nhiên lên tiếng.
"Lâm thế tử, có thể cứu được trận này?"
Ta quay lại thấy Lâm thế tử bất ngờ xuất hiện.
Trước khi đến đây ta đã nghe ngóng qua, hôm nay hắn ta đáng lẽ phải ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-ta-la-nu-xuyen-sach/3469666/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.