Mùa xuân năm 2025, trong khu đô thị đông đúc, người người bước đi nhộn nhịp. Ở trong khu vực bệnh viện thai sản, tiếng các bà mẹ đau bụng kêu la chói tai. Người nhà lúc nào cũng kề bên.
" Ráng lên, ráng lên! Con sắp sinh rồi." Minh Hoài vừa xoa bụng vợ vừa an ủi, trong lòng cảm thấy bồn chồn vô cùng.
" Làm cái gì vậy cha nội?" Thanh Thúy đang ngồi dửng dưng ăn oishi rất bình thường.
Minh Hoài ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn vợ. Lúc này, hắn mới phát giác ra một chuyện hết sức bất bình thường. Tại sao? Tại sao và tại sao? Câu hỏi luôn đặt ra trong đầu của hắn. Những người phụ nữ sắp sinh đang đứng ngồi xung quanh đều kêu la thảm thiết, mặt người nào người nấy đều nhăn nhó khó chịu biết nhường nào. Trông khi đó, Minh Hoài dụi mắt nhìn lại vợ một lần nữa. Có thật đây là vợ của hắn không ? Minh Hoài thốt lên một câu rất ngốc nghếch.
" Ủa, cô là ai?"
Thanh Thúy ăn một miếng bánh khoai tây chiên còn dang dỡ. Nghe thấy câu hỏi của chồng, Thanh Thúy không thể tin được mà tát vào mặt hắn một bạt tay. " Thức tỉnh chưa ông già!"
Cái tát cứ như cơn lốc xoáy, xoáy sâu vào bên trong não bộ của Minh Hoài. Hắn cảm nhận rõ cơn đau vẫn còn dư âm trên má. Không thể nào chịu nổi mà hét lên " ĐAU QUÁ!!!"
Tiếng hét thất thanh của Minh Hoài vang vọng khắp bệnh viện thai sản. Mọi ánh mắt đều hướng nhìn về phía hắn. Mấy bà mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-vo-tuong-lai/3079285/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.