Cô giáo vừa từ phòng hiệu trở trở ra. Vì đây là giờ ra chơi nên cô giáo không quản lý bọn trẻ. Nhưng vì nghe thấy tiếng ồn bên ngoài, cô giáo phải đi ra xem tìm hình. " Hai em kia!" Cô hét lên.
Không thể tin được là bọn trẻ đang đáng nhau. Cũng may là cô đã phát hiện, nếu không bọn chúng còn đánh đến bao giờ. " Hai em mau bỏ tay nhau ra." Cô giáo đi đến làm mặt căng với chúng.
Thấy cô giáo giống như gặp sư tử. Bọn chúng liền buông tay ra. Mặt đứa nào cũng bầm tím.
Buổi chiều, Xuân Kiều đến đón con. Cô được cô giáo chủ nhiệm của Thanh Hòa mờ lên phòng giám thị. Sau khi trở về nhà, Xuân Kiều không vui nhìn cậu con trai " Bị đánh sao không biết đánh lại người khác để cho bị thương thế này. Xấu xí hết mặt con trai rồi."
Thanh Hòa còn tưởng mẹ sẽ mắng cho cậu một trận nhưng bà lại ôm cậu vào lòng mà sót xa. Thanh Hòa cảm thấy khó hiểu liền hỏi mẹ:" Mẹ con đánh bạn là xấu. Mẹ không hỏi lí do sao?"
Nghe con trai hỏi, Xuân Kiều mới ý thức được. Sắc mặt bỗng trở nên u ám, cô nhìn đứa con trai với tư thái nghiêm túc" Nói mẹ biết. Tại sao đánh người?"
" Là bởi vì bạn ấy bắt nạt bạn khác nên con mới đánh bạn ấy." Thanh Hòa chu chu cái mỏ be bé của mình nói.
" Cứu bạn mà bị đánh ra nông nỗi này ư! Ôi thương quá đi!" Xuân Kiều ôm Thanh Hòa vào lòng căn dặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-vo-tuong-lai/3079280/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.