"Cậu với gia đình đó là gì của nhau?"
"Mẹ tớ và cô Xuân Kiều là người quen. Có phải cậu biết cô Xuân Kiều không ?"
"Ừ thì cũng gọi là có biết."
Y Bình nói lời mập mập mờ mờ. Chẳng biết là người quen cỡ nào, liệu cô đưa đến nhà Thanh Hoà thì có làm sao không ? Y Bình bắt đầu đắng đo suy nghĩ.
" Nè cậu!"
Cô ta vỗ nhẹ vào vai Y Bình.
"Cậu có biết không vậy? Tớ muốn đến nhà của cô Xuân Kiều, cậu giúp tớ nha."
Bị hỏi dồn dập, Y Bình nhất thời không kiểm soát được lời nói mà đồng ý chỉ nhà giúp cô ta.
"Tuyệt vời! Tớ cảm ơn cậu rất nhiều."
Nhìn gương mặt trông rất vui vẻ của cô ta, Y Bình dấy lên trong lòng một nỗi bất an. hàng biết điều cô đang làm là đúng hay sai.
"Tớ phải đi mua một số đồ ăn, cậu chịu khó đợi tớ một chút nhé."
Từ nãy giờ Y Bình vẫn chưa mua được đồ cho mẹ. Bà ấy bây giờ đang ở nhà nhất định mắng cô vì cái tội đi quá lâu cho xem.
Cô gái kia bất ngờ kéo Y Bình lại.
" ày, tớ muốn ngay bây giờ đến đó, cậu hãy đưa tớ đến đó đi."
"Nhưng mà tớ phải đi mua đồ..."
"Xe của tớ ở phía trước, chúng ta đi thôi."
Cô gái không để cho Y Bình có cơ hội phản kháng, xe cũng được chuẩn bị sẵn. Cô ta kéo Y Bình vào bên trong xe, rồi chiếc xe từ từ lăn bánh.
Y Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-vo-tuong-lai/3079252/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.