Tác giả: Đăng sớm tích phúc mai ktra toán:vvv
***
Ngân nghe được mấy lời phát ra liền không tự chủ được run lên. Nhưngcô là ai chứ, anh trai cô ngổ ngáo vậy mà còn bị nắm trong lòng bàn taycô, con nhỏ này đã là gì? Ngân vênh lên, cười ngọt ngào:
-Được, cứ đánh đi. Đây là ở cổng trường, để tôi xem tội đánh một người tàn tật có bị đuổi học không?
Vừa dứt lời Ngân liền hứng trọn một cái nhéo đầy đau thương. Cô tahét lên, dùng sức xoa xoa hai bên eo. Đơn ngược lại cười rất tươi tắn,tỉnh bơ nói:
-Cậu này, đừng trêu tôi nữa, tôi véo cậu chết bây giờ!
Đơn liên tiếp giơ hai tay ra véo vào những chỗ dễ đau nhất trên người Ngân. Đùi, eo, ngực, nhất là hai bên eo thì day đi day lại khiến Ngânkhóc thét lên. Mấy học sinh tụ tập ở cổng trường nghe thấy tiếng ồn àođều đồng loạt nhìn qua bên này, tuy nhiên khi thấy sự vui vẻ rạng rỡtrên mặt 4 đứa nhóm Đơn liền tưởng là họ chỉ đang đùa, còn Ngân bị véonên buồn người kêu la tí thôi!
Ba đứa Minh Thành Thanh vẫn đứng im tại chỗ không dám nhúc nhích, nụcười trên môi đông cứng, không cử động nổi. Phụ nữ nói cho cùng vẫn làsinh vật vô cùng đáng sợ. Minh lấy lại bình thường ẹ hèm, nhanh chóngnhấc xe lăn quay đi, để đây lâu chắc Ngân tím hết người mất, đến lúc đómuốn vạch tội Ngân ngược lại sẽ vạch tội chính mình.
-Thôi đùa vậy được rồi, để tao đưa bạn lên phòng giáo viên nhé!
Nói rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-con-trai/2052747/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.