-Từ giờ trở đi, đi đâu cũng phải cẩn thận nghe chưa!
-Ờm.
-Đi phải nhìn trước nhìn sau, thấy thằng cờ hó đấy phát phải chạy ra xa 30 mét, nhớ chưa?
-Ờm.
-Còn nữa, đi đâu trong trường, ngoài trường, đều phải báo cho bọn tao một tiếng. Bây giờ mục tiêu của thằng đó là mày, mày đấy!
-Ờm.
-“Ờm” cái bíp! Mày có nghe tao nói gì không đấy?
-Ờm.
-Đơn!
-Ờm.
-NGUYỄN GIẢN ĐƠN!!!!!!
-Hả? Hả? Làm sao?
Đơn làm bộ dạng hoảng hốt vứt quyển tiểu thuyết trên tay xuống bàn,cầm quả chuối trên bàn bóc nhanh rồi đút vào miệng, gật gù khen ngọt. Ởphía đối diện Thanh đã cứng đờ người, tiếp đó khoé mắt giật giật, khoémiệng giật giật, rồi tiếp nữa móng vuốt giơ ra, sát khí lan toả. Môixinh mấp máy, khủng long bạo chúa bộc phát làm rung chuyển cả đất trời:
-NGUYỄN-GIẢN-ĐƠN, TAO GIẾT MÀYYYY!!!!!!!!
-Aaaa… Minh cứu taooooooo!!!
Sau đó? Không có sau đó…
Đùa thôi! Bạn Nguyễn Giản Đơn của chúng ta lúc sắp bị Thanh vồ móngvuốt vào mặt được được giải cứu ngoạn mục bởi bạn Minh thân yêu. Bây giờ bạn Đơn kia đang ngồi trong lòng bạn Minh, cả người sợ hãi rúc vào lòng cậu bạn, ôm chặt không chịu buông. Minh buồn cười vuốt mái đầu nhỏ củaĐơn, mấy cọng tóc tơ quấn vào tay cậu vô cùng dễ chịu. Minh phất phấttay còn lại về phía Thanh như thế muốn xua đuổi:
-Nó đã không muốn nghe rồi thì ngưng đi, nhức hết cả đầu.
-Mày bênh nó thế à?!
Thanh tức giận hét lên, giậm chân bình bịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-con-trai/2052746/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.