Má, con Thanh stop cho tao.
Dương vừa chạy vừa la hét như thằng điên. Mũi anh thì bị chảy máu nhờ cái đạp mông của má vợ nào đó. Anh còn đang rất hoang mang. Má Thanh Thanh thấy anh đuổi theo sau, ánh mắt đột nhiên trở nên bốc lửa.
Thanh Thanh nhắm nhắm mở mở, vừa hay có một người đang tưới cây. Cô chạy đến giật lấy cái vòi tưới lên đầu mình. Dương đưa tay đỡ trán. Tự tử cái gì chứ, anh quên là nó đang cay mắt.
"Bốp"
Một quả bóng rổ từ đâu bay đến đập mạnh vào đầu Thanh Thanh. Cô ôm đầu ngã xuống thảm cỏ xanh.
- Thôi chết, tôi không cố ý.
Dương bẻ các khớp ngón tay.
Một chàng thiếu niên vẻ mặt vô cùng có lỗi chạy đến dìu Thanh Thanh đứng lên. Đầu óc cô choáng voáng không thể đứng vững liền ngã vào lòng chàng thiếu niên đó.
Dương ngứa mắt trước cảnh tượng này.
- Thằng Dương.
Gì, là ai nữa.
Anh khó chịu quay mặt lại đằng sau thì thấy Cao Dương Tuấn đã tháo khẩu trang đang chạy đến. Dương ngạc nhiên, thằng này sao lại ở đây.
Cao Dương Tuấn vì chạy nhanh quá, dừng không kịp nên đã va mạnh vào Dương. Cả hai đều bị té.
- Dương, anh nhớ em quá.
- Thằng chó, thả tao ra.
Dương đưa chân đá mạnh Cao Dương Tuấn. Má Thanh Thanh chạy bộ tới nơi thì tận mắt thấy bác sĩ Cao bị anh đạp. Bà hét lên một tiếng, xông đến nắm tóc Dương đánh tiếp.
Má Dương hốt hoảng đi đến giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-chong-toi/2936105/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.