Tiểu Vũ, hôm nay chúng ta lại có hẹn đi ăn cơm trưa với chú ấy. Lại đây chuẩn bị đồ rồi đi con.
Thanh Thanh cắt ngang cuộc trò chuyện. Cô vẫy tay gọi Tiểu Vũ. Nhóc vâng lời chạy đến bên mẹ. Lâm Dương trong đầu bắt đầu suy nghĩ phức tạp. Cô ấy là đang nói đến một người đàn ông khác.
Có hẹn ăn cơm, nhìn thái độ của Thanh Thanh có vẻ cô và người đó rất thân thiết với nhau. Cũng đúng thôi, trong khoảng thời gian bảy năm đó, không có anh ở bên cạnh cô đương nhiên sẽ đơn độc. Thanh Thanh có quyền tự mình tìm kiếm niềm vui trong cuộc sống.
Lâm Dương nắm chặt cái túi đựng cơm trưa. Anh đã bỏ công đi siêu thị mua đồ về nhà nấu cho cô và con trai ăn. Theo như mẹ anh nói, cô thường hay đi mua đồ ăn ở ngoài hoặc ra tiệm ăn.
Thanh Thanh không mù, cô nhìn thấy tấm lòng của Lâm Dương nhưng cô không thể nhận. Cô không muốn gieo hy vọng với anh.
Nam Dực đúng thời gian hẹn, anh lái xe đến tiệm bánh Thanh Thanh. Bước chân vào bên trong, bất ngờ gặp lại Lâm Dương. Nam Dực có biết anh đã về nước, lại còn dẫn theo một cô gái. Nếu đã không yêu thương Thanh Thanh thì Dương đến đây làm gì.
- Anh đến rồi, đợi em một chút.
Thanh Thanh soạn đồ nhanh nhịp hơn. Lâm Dương nghe cô nói thì quay lưng. Nam Dực không trốn tránh, trực tiếp nhìn thẳng vào mắt anh. Lâm Dương sững sờ trông giây lát.
Nam Dực.
Anh quên mất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-la-chong-toi/2936091/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.