Mở ra ứng dụng Wechat trên laptop, Lan Y Ninh đã cài đặt hai tài khoản. Một là dùng để giao lưu với bạn bè và người thân, còn lại là dùng cho công việc làm tiểu thuyết gia của mình.
Vừa mở ra khung chat, tin nhắn từ chị quản lý ào ào kéo tới. Tiếng "ting ting" như muốn làm tai Lan Y Ninh nổ tung.
Nhận ra dự cảm không lành, Lan Y Ninh vội mở ra xem. Chưa kịp đọc, thì điện thoại vang lên tiếng điện thoại, nhìn vào thì thấy là chị quản lý gọi đến.
Để phòng trường hợp khẩn cấp mà không liên lạc được trên Wechat, nên Lan Y Ninh gửi cho chị biên tập số điện thoại riêng của mình.
Nhanh chóng bắt máy, cô còn chưa kịp lên tiếng, bên chị biên tập náo nhiệt nói:
- Tây Ngư a, sao em không mở Wechat của chị lên vậy, rất là gấp lắm rồi, may mà chị còn nhớ là vẫn có số điện thoại của em, không thì thật hết cách để mà liên lạc được.
Lan Y Ninh ngờ vực hỏi:
- Sao vậy chị? Có chuyện gì thế ạ.
- Thì còn sao nữa, là bản thảo tháng này, bên cấp trên ra quyết định, muốn em ngưng kiểu viết tình yêu trẻ con, phải viết về vấn đề nhạy cảm hơn nữa, nếu không là sẽ bị mất một lượng độc giả đó.
Chưa hiểu ý của chị biên tập cho lắm. Nhạy cảm hơn? Như thế nào mới gọi là nhạy cảm hơn?
- Ý chị là như thế nào?
- Để chị gửi cho em đoạn văn mẫu, có gì thì cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cua-em-trai-moi-la-soi-xam/2733843/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.