Cao Dương Ân đập tay lên bả vai của Điền Vu Lang, sau đó hỏi như có như không:
Tiểu Lang, em có muốn đi ăn lẩu Tứ Xuyên với bọn chị không?
Vừa nghe thấy Cao Dương Ân hỏi như thế, Lan Y Ninh bất giác ngẩng đầu lên nhìn cô bạn thân này, vẻ mặt cô hơi bối rối.
Nhưng giây sau Lan Y Ninh liền đưa mắt sang nhìn Điền Vu Lang, đôi mắt to trò chớp chớp nhìn cậu, ỷ như muốn nói "Đồng ý đi, chị đây cũng muốn được đi ăn lẩu".
Tâm tư của bạn gái nhỏ thật quá dễ thấu hiểu, Điền Vu Lang khẽ cười, đầu gật gật đồng ý:
- Được thôi, em cũng đang muốn ăn cay đây.
Thiếu niên dứt lời, tiếng cười khanh khách của chị họ cất lên, Cao Dương Ân chưa từng nghĩ rằng mình có thể mời em họ đi ăn dễ như vậy.
Ngày thường rủ đi ăn chút thôi mà Điền Vu Lang đã lạnh nhạt lắc đầu không đi, nhiều lần năn nỉ rủ đi ăn, cô phải tốn cả tấn nước bọt mới có thể rủ được thằng em họ này. Thế mà giờ chỉ mới hỏi vu vơ một câu, cậu liền đồng ý!
Có vấn đề! Chắc chắn thằng nhóc mày có vấn đề rồi!
Tuy hơi bất ngờ nhưng tâm tình của Cao Dương Ân cực kỳ hưng phấn. Nhưng mà chưa kịp vui quá hai giây, cô liền nhớ đến việc Lan Y Ninh vừa nãy không muốn đi ăn.
Vậy là giờ chỉ có mỗi mình cô và em họ đi ăn cũng nhau thôi sao...?
Cao Dương Ân ủ rũ, đầu gục lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cua-em-trai-moi-la-soi-xam/2733777/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.