Chương trước
Chương sau
Buổi đầu sinh hoạt câu lạc bộ rất đơn giản, trước tiên là trưởng nhóm Đinh Mỹ An giảng bày, hỗ trợ các thành viên về cách đan len, cũng như là hiểu biết thêm về nguồn gốc của nó.

Đối với Lan Y Ninh thì rất đơn giản, mỗi lần có thời gian ở nhà, cô thường tìm tòi trên mạng cách làm cái này cái kia, chủ yếu là những việc liên quan đến nữ công gia chánh.

Giả sử nếu sau này cô có về làm dâu nhà họ Điền, thì ít ra cô cũng sẽ không bị lúng túng về việc nội trợ, và xem như là góp phần tạo thiện cảm đối với mẹ chồng tương lai.

Chợt nghĩ tới điều này, Lan Y Ninh phút chốc giật nảy người, ánh mắt đảo sang nhìn Điền Vu Lang, cậu đang chật vật ngồi đan sợi len, theo trực giác phát hiện Lan Y Ninh nhìn mình, cậu nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn.

Thấy cậu đối mắt với mình, Lan Y Ninh bối rối tiếp tục cúi thấp đầu, các ngón tay bận rộn làm việc đan len của mình.

Nhưng thực chất trong đầu cô đang đấu đá lẫn lộn. Cô cảm thấy dạo này mình quá mức hoang tưởng rồi.

Việc của tương lai cô nào dám tò mò mà nghĩ đến. Lỡ như về sau, Điền Vu Lang gặp được người con gái tài giỏi hơn, xinh đẹp hơn, và có gia thế hơn cô thì sao.

Dù sao thì.... Cậu cũng chỉ mới ở độ tuổi đôi mười, nhan sắc cực phẩm, tính cách lạnh lùng, rất hợp với gu của các thiếu nữ thời nay.

Đời người rất dài, vốn dĩ không ai có thể định đoạt được tất cả.

Lan Y Ninh vô tình rơi vào trạng thái trầm tư, vẻ mặt rầu rĩ đầy tâm sự.

Cây kim đan len lớn bất cẩn đâm vào ngón tay trỏ của cô, Lan Y Ninh bị giật mình mà tỉnh táo trở lại, nhìn đầu ngón tay tứa ra chút máu, cô chỉ hơi nhăn mặt một chút, chứ không hề lớn tiếng ầm ĩ.

Nào ngờ vừa chớp mắt một cái, Điền Vu Lang vội vội vàng vàng nắm lấy ngón tay bị thương của cô, cậu nheo mắt, tặc lưỡi một tiếng.

Vẻ mặt cực kỳ căng thẳng, cứ như người bị thương là cậu vậy.

Điền Vu Lang không ngần ngại đem ngón tay trỏ của cô đưa vào miệng mình. Cậu hơi mất bình tĩnh, đem ngón tay mút mạnh để cầm máu.

Sau đó miệng lên tiếng quở trách:

- Em là đồ ngốc đấy à? Ngay cả đan len mà cũng để bất cẩn vậy sao?

-.....

Tách...!

Một giọt nước mắt phía bên trái của cô rơi xuống. Điền Vu Lang rối rắm, cứ cho rằng bản thân mình đã quá đà, vô ý lớn tiếng với cô. Cậu luống cuống ôm cô vào lòng, liên tục dỗ dành.

Lan Y Ninh không phải khóc vì đau, cũng chẳng phải vì cậu đã lớn tiếng với mình, mà lý do chỉ đơn giản là vì cậu quá tốt với cô.



Trong giây lát, cô tưởng tượng rằng sau này,

hình ảnh trong tương lai của Điền Vu Lang, cậu sẽ đối xử như vậy với người con gái khác.

Sự dịu dàng, ân cần, và tốt bụng ấy sẽ không còn dàng riêng cho cô nữa, và nó sẽ được chuyển sang một cô gái vẹn toàn hơn cô.

Càng nghĩ thì trong lòng Lan Y Ninh càng nặng nề, quả thực con người cô rất hèn yếu, cô là một người rất là tự ti, lại sống rất nhút nhát. Cho nên việc đem bản thân ra so sánh với người bạn gái tương lai sau này của Điền Vu Lang, cô tự nhận thức chính mình thật thua kém.

Bất giác cảm thấy hơi uất ức vì tính tự ti của mình, Lan Y Ninh vô cớ khóc nấc lên. Cô lao vào người Điền Vu Lang, khuôn mặt vùi sâu vào lồng ngực của cậu, rồi sụt sịt khóc.

Điền Vu Lang ngơ ngác vẫn chưa hiểu lý do thật sự, cậu chỉ biết rằng việc cô khóc lúc này là do mình đã lớn tiếng với cô.

Cậu áy náy nên khẩn trương dỗ dành cô.

Khác biệt với hai con người đang âu yếm nhau, đối diện là tám cặp mắt đang trố mắt nhìn chực chòng hai người.

Đinh Mỹ An chỉ tay vào hai người, bàn tay rung rung, môi mấp máy chưa thể cất thành lời.

Đúng lúc này, cô sinh viên năm hai ngành Lịch sử học, Cao Ly Ly lên tiếng thay cho Đinh Mỹ An:

- Rốt cuộc hai người có quan hệ gì vậy?

Điền Vu Lang một tay vỗ vỗ lưng Lan Y Ninh, một tay khác thì vuốt nhẹ mái tóc mềm mại của cô, nhưng khi nghe thấy Cao Ly Ly hỏi chuyện, cậu chậm rãi nghiêng nhẹ đầu sang nhìn, lời nói từ tốn lên tiếng:

- Cổ là bạn gái của tôi.

Chỉ với một câu khẳng định này của cậu cũng khiến cho cả bọn thành viên bắt đầu cả kinh rồi xôn xao lên.

Đặc biệt là tiểu muội muội Giai Ý Hân. Cô nàng này thả rơi cuộn len trên tay, ánh mắt ngẩn ngơ, mơ hồ không dám tin.

Nhưng sau đó vẻ mặt lại thay đổi chớp nhoáng, đuôi mắt cong nhẹ lên một đường, ẩn đầy ý cười, hai bên má đỏ hồng hồng, dường như là lần đầu thấy cặp đôi yêu nhau nên là tỏ ra ngại ngùng theo.

Cô sinh viên năm tư ngành Tài chính, Âu Dương Nhất Khanh cũng khẽ cười theo, tay che miệng cười khúc khích.

Chỉ riêng mỗi Đinh Mỹ An thì cảm giác như con tim tan vỡ. Mới vừa nãy cô còn tưởng rằng Điền Vu Lang độc thân, cho nên về sau sẽ có cơ hội công khai nhìn ngắm người ta.

Nhưng bây giờ thì sao chứ.... Người ta đã có bạn gái, đã thế còn là tiểu mỹ nhân cùng chung câu lạc bộ đen len. Vậy là về sau muốn nhìn Điền Vu Lang thì chỉ có thể cắn môi nhìn trộm người ta mà thôi.



Đinh Mỹ An dường như nghe thấy âm thanh tan vỡ của trái tim, xen lẫn là tiếng khóc thút thít của tâm hồn bé nhỏ của mình.

Lan Y Ninh nghe thấy Điền Vu Lang mạnh dạn công khai, cô ngồi bật người dậy, đưa tay lau đi nước mắt cá sấu của mình.

Sau đó nhìn sang bốn người ngồi đối diện, thấy mọi người tuy nhìn mình bằng cặp mắt khó ngờ, nhưng mà cũng chẳng ai hóng hớt hỏi kỹ về chuyện của cô và Điền Vu Lang.

Cho nên Lan Y Ninh tự mình xấu hổ, miệng cười hì hì cho qua chuyện. Điền Vu Lang cũng biết da mặt cô mỏng, nên cậu cũng không dám nói gì thêm về vấn đề này.

Mọi người đều xem như đây là chuyện tình yêu trai gái bình thường, nên cũng không ai tọc mạch hỏi nhiều.

Tất cả thành viên tiếp tục làm công việc đan len của mình.

Ở buổi đầu tiên, Đinh Mỹ An đưa ra nhiệm vụ đơn giản nhất, chính là đan một cái khăn cổ.

Suốt gần một tiếng, Lan Y Ninh, Cao Ly Ly và Đinh Mỹ An đều đan được 2/3 cái khăn, dù sao cả ba người cũng đều là người có kinh nghiệm cả rồi.

Chỉ riêng mỗi hai chồi non mới mọc lên thì khác biệt. Điền Vu Lang và Giai Ý Hân đến giờ đan hai dãy nhỏ còn chưa có xong.

Cứ mỗi lần xỏ dây len là đều bị rối tung, không rối thì đường đan cũng bị lỏng, lỏng rồi lại bung rớt ra. Biết cả hai đều là người mới trải, nên đàn chị trong đây đều vô cùng tận tâm chỉ dạy.

Giai Ý Hân là con gái, nên việc chỉ dạy rất dễ dàng, đã thế còn nhờ sự trợ giúp của hai đàn chị Đinh Mỹ An và Cao Ly Ly, nên ước chừng 15 phút sau, là Giai Ý Hân đã có thể từ từ đan thành công một hàng nhỏ đơn giản đầu tiên.

Nhưng mà Điền Vu Lang thì khác. Cậu vốn dĩ là lần đầu đụng vào kim may, các khớp ngón tay vô cùng cứng ngắc, động tác đan, móc đều rất khó khăn đối với cậu.

Lan Y Ninh tỉ mỉ chỉ cậu từng bước, vậy mà có một điều làm cô vô cùng bực tức. Chính là tên bạn trai này trong suốt quá trình cô giảng dạy, cậu đều đặt tầm mắt lên khuôn mặt của cô. Còn mấy thao tác đan đan, móc móc kia cậu nào có thèm để tâm đến.

Và cứ thế thời gian cứ trôi qua cho đến lúc tan câu lạc bộ, ngay cả đan thành công ba hàng len nhỏ đầu tiên cũng không làm cho xong được.

Lan Y Ninh có cơ hội lên mặt với cậu, cô cười khẩy đem thành phẩm của mình đến trước mặt cậu, cô đắc ý lên tiếng:

- Thấy em giỏi chứ!

- Ừm, rất giỏi, không hổ danh bạn gái của anh.

Điền Vu Lang nào chú ý đến việc cô đang lên mặt ra oai với cậu, cậu cùng lắm chỉ hùa theo để cô tự tâng bóc chính mình.

Vì lẽ đó nên Lan Y Ninh nhận ra mình khác nào một con ngốc đang làm trò hề trước mặt Điền Vu Lang.

#Xíu_Xíu
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.