Chẳng chừa cho ta chút cơ hội nào để lấy hơi, ngay cả nến cũng không thắp, hắn nói: "Không phải đã đưa bạc cho đệ đệ nàng rồi sao, giờ lấy ra cho ta xem."
Cũng may Tiểu Sơn đủ thông minh, nằm im không chút động tĩnh, ta thò tay vào vạt áo đệ ấy, lấy bạc ra, ném xuống đất.
Tiếng bạc va chạm vang lên trong căn phòng tối tăm càng thêm chói tai, Trầm Tranh im lặng không nói gì.
Chứng cứ đã rõ ràng ngay trước mắt hắn.
Nếu ta thật lòng muốn chạy, sao có thể không mang theo bạc chứ?
Ta cố ý làm hắn thấy áy náy, giọng khàn khàn ép mình bật khóc: "Ngươi mua ta về, ta chính là thê tử của ngươi."
"Sao ngươi lại không tin ta đến thế!"
"Ta đã hiểu lầm nàng rồi." Trầm Tranh đáp.
Căn phòng quá tối, ta không nhìn rõ nét mặt của hắn, chỉ nghe thấy giọng nói của hắn có chút nghèn nghẹn.
Ta nhân lúc màn đêm dày đặc, đặt tay lên n.g.ự.c đang đập liên hồi.
Quả thật ta quá lanh trí rồi.
Trầm Tranh đẩy ta nằm lại trên giường, quay lưng về phía ta mà nằm xuống.
"Đệ đệ nàng tên là Tiểu Sơn, còn nàng tên gì?"
"Tiểu Thảo, Tần Tiểu Thảo."
Trầm Tranh "ừm" một tiếng, rồi lại im lặng hồi lâu.
Đang lúc ta nghĩ hắn đã ngủ rồi, hắn lại đột ngột hỏi: "Khi đệ đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-chon-de/3709940/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.