Cúp máy hắn đã khôi phục lại vẻ mặt lạnh lùng Liếc mắt nhìn chiếc điện thoại của Lan Hương nổi chuông liên tục nhưng cùng là một số gọi đến làm phiền Nhấc máy nghe Đối diện với hàng loạt các âm thanh ồm ồm của đối phương Quả thật kẻ này không dám lộ giọng thật chỉ dùng mic nói chuyện Lục Tấn Ngạo suy tính trong đầu, không trả lời mặc kệ trước mắt xem gã ta muốn làm gì. Rốt cục siêng gọi đúng một số vào mấy hôm nay là có mục đích gì? "Mày... đủ chưa?" Hắn mở miệng Cái âm thanh ồm ồm đó phát ra âm thanh cười cợt nhả kinh khủng "Haha... thế nào là đủ?" Gã ta tháo bỏ việc giao tiếp bằng mic lộ giọng thật Lục Tấn Ngạo sắc lẹm đôi mắt chỉ một cái liền nhận dạng cái giọng đó là ai Hắn có trí nhớ vô cùng tốt nên bất kể có nghe qua giọng nói hay gặp qua người nào một lần sẽ luôn để lại một vị trí nhớ lâu Nhưng nếu cảm giác được không quá quan trọng sẽ không ghi nhớ Hắn nhếch mép cộng với chút ngạc nhiên trong giọng nói "Mày? Còn sống" Đối phương không quá bất ngờ vì câu hỏi này bởi vì gã ta biết trước sẽ nhận được câu hỏi như vậy " Mày không ngờ đến chứ gì? Haha... làm sao mà ngờ được" Gã đàn ông như nắm thóp được hắn lúc này, nặng giọng đe dọa "Con chó! Chuyện tao ghi thù mày đếch xong đâu chúng mày chờ ngày đó đi là vừa.." Gã ta chất chứa trong ý nói vô cùng hận thù như nỗi thù đã giấu kĩ trong đáy
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]