"Tôi với anh đã không còn dính dáng nữa cớ gì phải dây dưa rắc rối cho nhau" Cô gạt hai hàng nước mắt đang chảy, lòng đầy kiên quyết
Hắn đã thổ lộ tình cảm của mình. Dẫu biết rằng là như vậy cô gái này hình như vẫn không hiểu hay đang cố tình không hiểu. Hắn ghen mà
"Em lấy tư cách gì tạo khoảng cách với tôi. Dù có hết quan hệ trên giấy tờ thì em vẫn là của tôi. Tôi chính là đang ghen đó" Hắn ghì đậm từng câu từng một
Cố gắng diễn đạt cho con nhóc này hiểu
Nói thẳng thừng là cảm giác ghen đó hắn đang cần cô hiểu
"Lục Tấn Ngạo anh hủy hoại cuộc đời tôi dùng lời nói như ghì chặt vào trái tim để xé toạc nó anh còn muốn gì ở tôi. Tôi cảm thấy chán nản khi còn ở cạnh anh"
Bạch Lan Hương nén lại nước quấn quanh, mặc kệ giọt sương trong suốt đọng lại. Cô không thoải mái, khó chịu được bản thân mềm yếu trước hắn.
Nói rồi cô như một lần không thể chịu đựng mệt mỏi ngồi thụp xuống ôm hai đầu gối. Vò đầu vào trong mình nhằm muốn tìm thấy chút an ủi một phần đang che giấu đi sự yếu đuối tràn lệ.
"Lan Hương của anh ngoan không khóc nữa. Anh sai rồi em mau nín khóc. Anh không thể chịu nổi khi em gần gũi với gã khác"
Hắn ngồi quỳ một gối. Vuốt nhẹ đầu cô lên tiếng dỗ dành dịu dàng.
Hắn giang rộng bàn tay ôm ấp cô bé nhỏ nhắn trong lòng. Cằm tựa vào đầu cô, bàn tay vỗ vỗ vai. Đầu cô ngả vào bờ ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cho-ten-ac-ma/951949/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.