'Tách... tách '
Trong căn phòng bệnh. Tiếng nước suối rơi. Mùi thuốc khử trùng loan hết cả căn phòng.
Chính xác nơi đây là bệnh viện. Bạch Lan Hương mở nhẹ đôi mắt.
'Trần nhà... ' Bạch Lan Hương nghĩ.
Cô cử động nhẹ nhàng nhưng lại rất đau đã hết thuốc tê rồi.
Trước khi vào đây cô đã từng nghĩ mình sẽ chết đi để được bình yên sao? Vùng cổ lại đau đớn thế này. Bàn tay gầy sờ nhẹ phần cổ được băng lại.
"Vậy mà lại không chết " Giọng nói lạnh lẽo. Là hắn.
Bạch Lan Hương đưa ánh mắt về phía phát ra âm thanh. Liếc mắt một vòng cô thu lại cúi đầu xuống nhìn tấm chăn bệnh viện. Đồ cô đang mặc cũng là đồ dành cho bệnh nhân.
Mọi thứ vẫn ổn cho đến khi hắn nói như một thứ kinh khủng xuất hiện. Hắn nhìn cô đến gần.
Ý chí cô cảm nhận thấy bước chân hắn đến gần giường bệnh da thịt khẽ run. Hắn lại muốn làm gì. Dù sao thì bây giờ cô rất yếu không chút phản kháng hắn liền có thể ra tay bóp cổ cô chet. Hắn giết cô có lẽ sẽ hết nợ.
'Bíp' Hắn bấm nút bên đầu giường để gọi bác sĩ kiểm tra.
Một lần nữa cô lại hiểu lầm hụt. Hắn lại không có ý định giết cô.
"Bạch Lan Hương... tôi nói cho cô biết dù có chết cũng không hết nợ nên đừng có dại kết liễu mạng quèn này " Hắn trừng mắt ngón tay chỉ vào cô.
Mới tỉnh dậy không lâu lại nghe những lời khó nghe. Cô không trả lời hắn ngầm hiểu mà gật đầu. Hai bàn tay túm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cho-ten-ac-ma/951855/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.