🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lan Hương thức dậy từ giấc mơ kinh khủng khiếp dường như muốn nhấn chìm cô xuống...

Cô sờ mái tóc dính bết bệt mồ hôi nhễ nhại cầm vội bình nước trên mặt tủ tu Ực ỰC.

Lan Hương uống cạn đáy bình bàn tay quệt ngang miệng, nhỏ giọng thầm chửi bởi: "Trong mơ cũng có mặt anh sao anh ám tôi mãi thế?"

Cô xỏ dép bước xuống giường chưa chi mà đã sáng rồi tuy trời còn tối nhưng đã hơn sáu giờ sáng rồi nhiều lần cô lầm tưởng trời còn chưa sáng là có thể tiếp tục ngủ đến khi nhận ra thì đã muộn mất rồi.

Sau khi đến sống thành phố mới cô đã nhận được một công việc tại tiệm đồ chơi dành cho trẻ em nằm gần khu vui chơi cho nên giờ cao điểm tiếng trẻ con ồn ào văng vẳng trong đầu.

Hôm nay có một vị khách đặc biệt ghé thăm như thường lệ sẽ có những vị khách là phụ huynh của bé đến mua quà hoặc dắt bé đến lựa.

Đứng trước quán vắng tanh duy chỉ có hình bóng người đàn ông trung niên ngoại quốc mặc vest xám tro đeo cà vạt vàng lựa chọn hộp búp bê mắt đá mặc trên mình chiếc váy hướng dương...

Người đàn ông ấy lấy một hộp búp bê đặt lên bàn chờ tính tiền,

Cô quét mã âm thanh từ đâu kêu lên "654 nghìn

Người đàn ông ấy mới nhã nhặn mở ví lấy hai tờ màu xanh mới tinh thơm tho đặt xuống.

Chưa chờ nhận lấy những đồng lẻ người đàn ông cất bước đi khiến nửa lời cô đang nói rơi trên không trung.



"Quý khách có cần gói lại không ạ?"

"Dạ thưa, số tiền dư còn nhiều anh---"

"Được rồi, số tiền đó không cần đâu" - Anh ta quay đi có bộ dạng vội vàng

lăm.

Công việc lúc trầm lúc vui bỗng nhiên trong đầu cô suy nghĩ đến khi trẻ con nhận được món quà đó sẽ vui biết bao nhỉ?

Tới chiều, hàng mới về toàn đồ chơi mắc tiền mang chủ đề giáng sinh những con gấu bông, người gỗ, người tuyết, ông già noen và cả những con búp bê sứ mặc trên mình loại váy làm cầu kì, tỉ mỉ.

Sắp xếp hàng lên kệ chật kín đẩy số còn lại vào kho cô lại vu vơ nghĩ nếu là cô của ba bốn năm trước khi còn cắp sách đến trường sẽ rất vui khi mình sở hữu được những món đồ chơi này lắm,

nhưng giờ nhìn chúng sinh động, đẹp mắt cô lại thấy vô vị chắc vì mình lớn rồi.

Tối muộn, kết thúc một ngày làm việc năng suất đôi chân nhỏ đi thật nhanh để không bị lạnh, hai tay đút túi áo, lạnh thế này vậy mà hắn đang ngủ nhỉ?

Có phải không ta? Mà thôi kệ đi...



Đi qua đoạn đường cấm địa chiếc xe ấy chạy nhanh hơn bao giờ hết bởi cô sợ rằng mình mà chậm chút nữa sẽ phải chào hỏi với mấy người bạn đêm khuya kia.

"Bác sĩ không còn cách nào sao?"

"Tình trạng ngày càng khẩn cấp tôi khuyên gia đình nên cho ra nước ngoài điều trị như nước M có đủ điều kiện để bệnh tình chuyển biến tốt hơn"

Người mẹ ấy ôm mặt khổ sở nhìn đứa con trai duy nhất bất động suốt ngày đêm nỗi dằn vặt không thoát ra được.

"Nó gần như sắp chết rồi... ta không muốn thấy nó như vậy! Dù giờ nó tỉnh lại nó quyết định làm gì ta cũng đồng ý cả"

Ngay cả khi bà nói thế nhưng Lục Tấn Ngạo vẫn không nhúc nhích gì.

"Mẹ sẽ ổn thôi, mẹ mau đi nghỉ đi"

"Nhã Nhã... em con... em con nó sẽ tỉnh lại đúng chứ? Nó sẽ không đi đến chỗ ba nó chứ?"

"Không đâu... sẽ tốt thôi"

Lục thị đang trên bờ vực phá sản tất cả cổ phiếu giảm đáng kể rộ tin Dương thị đã thành công thu mua lại công ty.

Những ngày tháng hưng thịnh ấy đã kết thúc...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.