Bạch Lan Hương bước ra từ phòng tắm, một tay lau tóc khô, một tay giữ chiếc khăn tắm đang quấn ngang trên người mình.
Cô tự nhiên tìm máy sấy tóc mà không để ý đến ánh mắt săm soi mình từ phía sau.
"Sao không cởi khăn ra?" - Lục Tấn Ngạo ngoáy tai hai mắt chưa rời khỏi cơ thể cô.
Bạch Lan Hương khẽ giật mình nhưng không quay lại cô bình thản trước câu nói trêu chọc quá đáng của hắn lặng lẽ sấy khô tóc.
Tiếng máy sấy ồn ào chưa được năm phút Lục Tấn Ngạo ngồi trên ghế sofa phía sau hết kiên nhẫn đứng dậy tiến gần đến Bạch Lan Hương, hắn ôm eo cô từ đằng sau.
"Thơm" - hắn phà hơi thở vào vành tai cô, bàn tay vội vã nới lỏng chiếc khăn quấn quanh người.
Bạch Lan Hương chặn tay hắn lại, tắt máy sấy.
"Hôm nay không được"
Lục Tấn Ngạo vẫn cố chấp muốn cởi khăn tắm: "Tôi muốn..."
Bạch Lan Hương xoay người chỉnh lại cổ áo sơ mi, cà vạt cho hắn xong vỗ vỗ.
"Mặc đẹp như vậy cởi ra xấu lắm! Tốt nhất là không nên".
Lục Tấn Ngạo tức giận nắm cổ tay Bạch Lan Hương áp sát vào tường.
"Em thử bao nhiêu lần rồi còn dám chê nó xấu?"
Lục Tấn Ngạo dứt khoát đè cơ thể nhỏ quyến rủ xuống nệm êm, hôn hít cổ nhỏ mảnh khảnh.
"Um... u..."
Bạch Lan Hương vùng vẫy cô còn chưa sẵn sàng mà
"Không được"
"Đây là câu nói vô dụng nhất"
"Không được... Hôm nay tôi đau bụng dưới"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cho-ten-ac-ma/3737098/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.