Lan Hương dứt khoát giữ vững quan điểm của mình nhất quyết không đổi
Cô vẫn còn trẻ cơ mà nên việc làm mẹ sớm là không thể
"Vợ à em trẻ nhưng anh già rồi. Em thấy đấy nếu còn đợi nữa..." Hắn bày cái vẻ mặt khốn khổ cầu xin
"Không đợi được thì thôi"
Xùy ai biểu cô và hắn cách xa về độ tuổi như vậy chứ?
Lan Hương là suy nghĩ thấu đáo về kế hoạch gia đình hóa của hai đứa. Cô không muốn cuộc đời mình phụ thuộc hoàn toàn vào hắn.
Cô không còn ngu ngốc như ngày xưa mà làm theo mọi yêu cầu hắn đưa ra, mình thì phải có chính kiến của mình
Hắn vẫn không chịu nghe theo ý kiến của cô vợ, lay nhẹ người cô năn nỉ đến cùng
Đến cùng thấy hắn không chịu dừng lại cái hành động ngớ ngẩn bày ra trước mắt cho cô đồng ý.
"Cút"
Lan Hương dứt khoát xô hắn ra khỏi người mình giận dữ chẳng thèm để tâm làm gì
"....."
Hắn chảy đầm đìa mồ hôi không lẽ lại chọc giận vợ rồi sao như vậy lại khó giải quyết nữa rồi
Bây giờ hắn có mọc ra bao nhiêu cái miệng cũng không thể cãi lại cô vợ mình, thật là sao từ khi hắn kết hôn lại sa sút đến vậy? Chứng sợ vợ có từ khi nào?
Lục thiếu chạy theo làm nũng tiếp nhưng câu chuyện nào cũng có kết thúc. Hắn chạy theo sau cô chưa được bao lâu Lan Hương cảnh cáo một câu liền bực tức bỏ đi
Đúng là từ khi hắn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cho-ten-ac-ma/3516677/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.