Chương trước
Chương sau
Cô vả khẽ lên khuôn mặt của hắn

"Hứ"

Không nhanh Không chậm hắn phản ứng lại nối đuôi sau vợ theo vào trong phòng bằng được

Cô vợ tự nhiên tỏ thái độ đó với hắn thật sự mà nói ngay ngày gặp mặt đầu tiên giữa hai người họ. Người chê cô xấu chính là hắn

Hắn có khác gì tự vả mình một cách đau đớn đâu chứ. Cô cũng chẳng thèm đếm xỉa hắn có mặt trong phòng tùy hứng ném thẳng chiếc gối của hắn trên sofa

Lục Tấn Ngạo khẽ khép chặt cửa rón rén đến trước mặt vợ

"Làm gì có ai thù lâu như em chứ?"

Hắn không khoan nhường ngồi đối diện cô bày ra vẻ mặt khó ưa

Lan Hương thật sự giận rồi đến nỗi một từ nói ra trách hắn cũng chả có

Không gian bỗng chợt im re

Sao lại thành vợ của hắn cơ chứ? Đến bao nhiêu sai lầm đều tính trong đầu dài lôi thôi cũng không muốn kể. Cô đơn thuần tính từng ngày trả thù một

Hắn coi thường cô quá rồi còn ngang nhiên đọ trình xem ai làm hờn được bao lâu sao?

Qua vài phút dường như nghe thấy tiếng hắn thở dài rồi đến cạnh ôm vợ

"Được rồi anh sai anh sai... xin vợ đừng giận nữa"

Dù hiện giờ hắn có nói cái quái gì cũng vô ích, những chuyện hắn gây làm cô đau lòng liệt kê còn mỏi tay nữa là



Lan Hương không phải thích dỗi chồng động chút không vừa ý là dỗi đâu

Cô là có chuyện thì không chịu nói ra thích giữ trong lòng tự dằn vặt một mình, không thích chia sẻ cho ai kể cả hắn. Chuyện này không thể trách cô ngang ngạnh được một phần lớn do thói quen cũ gần hơn là chuyện hắn ngược đãi cô trong tháng ngày ấy. Từ một thói quen khó bỏ lại khiến cô đau đớn khi nhắc lại

Thật là chuyện của lúc trước thật không thể một đao đâm chết con người tàn nhẫn đó

Nói gì thì nói dù gì bây giờ cũng là vợ người ta rồi thuộc về hắn rồi. Không còn là cô cô anh anh đối đầu căm ghét nhau như lúc trước nữa

"Nợ cũ nợ mới tính cả vào tháng ngày tiếp theo anh không trốn được đâu"

Cô buông lời đe dọa hắn

Tấn Ngạo nhìn cô bất giác ôm ngay lập tức cô vợ nhỏ của mình vào lòng yêu thương người con gái hồn nhiên này hơn

"Bà xã tự do làm điều mình thích anh sẽ không cản bước"

Ôn nhu lại vô cùng nhiều khiến cho cô càng tin rằng trả thù của mình sớm suôn sẻ, thuận lợi

"Nói gì đi nữa đêm nay anh không được ngủ trên giường mau mau xéo xuống sofa mà ngủ"

Lạnh lùng vô đối. Đây không phải là kiểu thái độ hắn trước kia hay dùng để diễn đạt cho cô hay sao được lắm đến lúc Lan Hương tái hiện lại lần nữa

Hắn như chú sói xám to lớn mà tội nghiệp biết mình không thể chiến đấu lại sức với vợ liền nghe lời xuống sofa nằm ngủ

Hắn đâu phải dễ dàng thua thiệt như vậy đăm đăm trông vợ ngủ say rồi trèo lên giường ôm ngủ đến dạng sáng thì ngoan ngoãn quay lại sofa như chưa có chuyện gì sai trái xảy ra

Ahaa... kế hoạch thông minh là đây chứ đây



"Đừng tưởng em không biết anh nghĩ gì có giỏi thử trèo lên giường coi xem hậu quả thế nào"

Lan Hương tinh tường đoán ra, cô hiểu ra ông xã khờ khạo này quá rồi

Hắn biết mình không nói như nói hết cho vợ nghe một cái lùi bước ra xa ôm theo chiếc mền từ tủ đồ lên sofa

"Vợ yêu ơi... em vốn rất dịu dàng mà sao lại đối xử với chồng như vậy... chắc hẳn trong lòng em sẽ cảm thấy áy náy khi làm vậy đúng không?"

"Anh nghĩ gì vậy? Vợ và người yêu hai khái niệm danh phận này hoàn toàn khác nhau"

Cô hừ lạnh, một mình chiếm trọn chiếc giường yêu quý rộng thoải mái ngủ ngay

Hắn được vợ yêu khuyên ra một câu, hắn tay đặt lên trán từ từ nghĩ suy về hai cái vợ và người yêu đó thực sự khác nhau chỗ nào

Từ ngày hắn cưới vợ đã là hai tháng mười ngày qua, từ những gì của hắn đã nhanh chóng trong một đêm liền trở về chủ mới

Cả căn biệt thự này ngóc ngách nào dưới nhà hắn có thể lắp camera theo dõi tình hình ở nhà ra sao nhưng chỉ duy nhất căn phòng ngủ của cô sẽ không được bố trí camera nhằm bảo vệ quyền riêng tư của hai người

Với một con người yêu vợ là trên hết thì trong cả cái biệt thự lớn này đi đau cũng treo ảnh cưới của họ nhưng nhiều ảnh của cô nhất. Bới ngắm cô mỗi ngày qua bức ảnh xinh đẹp chính là thú vui tao nhã của vị tổng giám đốc kia.

Hắn kiên trì chờ cô học xong đại học chờ vợ đủ lớn mới làm lễ kết hôn cho cả hai

Do cũng là yêu cầu nhà vợ đưa ra chờ Lan Hương học xong rồi mới tiến hành hôn lễ

Ngày hôm đó Lan Hương bước lên xe hoa trên người mặc bộ váy trắng lộng lấy về nhà chồng, khuôn mặt người con gái ấy nở nụ cười hạnh phúc nhất trong ngày trọng đại của cuộc đời mình

Lan Hương từ ngày bước lên xe hoa đã hứa với chính mình và gia đình mình sẽ hạnh phúc và không chọn sai người những như thế đủ làm cho ba mẹ cô lo lắng

Giờ đây sống chung với người đàn ông cả đời này tự từ mà tính sổ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.