Cô vả khẽ lên khuôn mặt của hắn
"Hứ"
Không nhanh Không chậm hắn phản ứng lại nối đuôi sau vợ theo vào trong phòng bằng được
Cô vợ tự nhiên tỏ thái độ đó với hắn thật sự mà nói ngay ngày gặp mặt đầu tiên giữa hai người họ. Người chê cô xấu chính là hắn
Hắn có khác gì tự vả mình một cách đau đớn đâu chứ. Cô cũng chẳng thèm đếm xỉa hắn có mặt trong phòng tùy hứng ném thẳng chiếc gối của hắn trên sofa
Lục Tấn Ngạo khẽ khép chặt cửa rón rén đến trước mặt vợ
"Làm gì có ai thù lâu như em chứ?"
Hắn không khoan nhường ngồi đối diện cô bày ra vẻ mặt khó ưa
Lan Hương thật sự giận rồi đến nỗi một từ nói ra trách hắn cũng chả có
Không gian bỗng chợt im re
Sao lại thành vợ của hắn cơ chứ? Đến bao nhiêu sai lầm đều tính trong đầu dài lôi thôi cũng không muốn kể. Cô đơn thuần tính từng ngày trả thù một
Hắn coi thường cô quá rồi còn ngang nhiên đọ trình xem ai làm hờn được bao lâu sao?
Qua vài phút dường như nghe thấy tiếng hắn thở dài rồi đến cạnh ôm vợ
"Được rồi anh sai anh sai... xin vợ đừng giận nữa"
Dù hiện giờ hắn có nói cái quái gì cũng vô ích, những chuyện hắn gây làm cô đau lòng liệt kê còn mỏi tay nữa là
Lan Hương không phải thích dỗi chồng động chút không vừa ý là dỗi đâu
Cô là có chuyện thì không chịu nói ra thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cho-ten-ac-ma/3516675/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.