Sau ngày hôm ấy, tôi và mẹ mình cũng đã nói chuyện vui vẻ như trước. Không còn phải lén lút gặp mặt hay nói chuyện với Giang Lập Thành nữa. Đã vậy, mẹ còn bảo chị Sở Ngân hôm nào rảnh thì mời anh bạn trai của chỉ về nhà ăn cơm.
Chà, cảm thấy thoải mái thật đấy, mái ấm nhà tôi đã trở về như trước đây rồi. Mà hai cô con gái của ba mẹ cũng làm nên chuyện phết, chỉ trong năm nay thôi mà đã có chủ hết rồi, đúng là đáng đồng tiền bát gạo mà.
Trải qua nhưng chuyện đầy khó khăn sóng gió thì hôm nay, ngày tổng kết cũng đến.
Tôi cùng với Trúc Huỳnh và Gia Lâm đến trường thật sớm để chuẩn bị cho ngày long trọng này. Nói thì hơi quá chứ bữa nay con Trúc Huỳnh nhất quyết lôi tôi ra trang điểm cho bằng được. Nên đến sớm cũng vì như thế đấy.
Tôi rất ít khi dùng đến son phấn, thường ngày chỉ tô chút son cho môi miệng hồng hào với người ta thôi. Mà hôm nay dù sao cũng là ngày quan trọng nên tôi mặc nó luôn.
Sau một buổi vật lộn, ba người chúng tôi là người ra khỏi lớp cuối cùng nên cũng gây sự chú ý đôi chút.
Thằng Dư Tuấn Kha vừa thấy tôi thì đi đến ngạc nhiên nói một câu mà muốn vả nó rớt mồm ghê.
- Ai đây? Vịt hóa thiên nga rồi đấy à?
- Vịt cái đầu mày, bạn tao thường ngày không chải chuốt nhưng vẫn đẹp hơn mày nhé!
Dương Trúc Huỳnh đánh vào đầu thằng Kha mấy cái, cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-chi-gai-nhung-la-ban-trai-toi/2668738/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.