Mất cả buổi sáng, mãi đến 10 giờ 30 phút tụi nó mới gói xong. Ngồi ê cảmông, đứng không nổi luôn ấy. Mama nó trước khi đi còn giao cho tụi nómột ngân hàng rau củ quả phải gọt rửa nữa chứ.
-Ối trời đất nước ôi, chừng này mùa nào mới làm xong hả trời. -Ba đứa cùng ngước mặt lên nhìn trần nhà mà than vãn.
Một tiếng đồng hồ sau
Có tiếng xe máy đỗ trước cổng nhà, tiếng chìa khóa lạch cạnh:
-Mấy đứa rửa tay ra ăn trưa rồi lát làm tiếp. -Mẹ nó về, tay xách vài túi đồ trông có vẻ nặng. Đằng sau là anh Nguyên cũng đang ôm mấy túi lớn.
-A! Anh Bin cũng qua phụ mẹ em hả?
-Mẹ nhờ Nguyên chở mẹ mua chút đồ ấy mà. Nguyên, mẹ cháu đi làm chưa vềphải không? Nếu được cháu ở lại đây ăn trưa luôn rồi hẵng về.
-Dạ vậy cháu không khách sáo.
Thế là bốn người lục đục lôi chén bát ra và lao vào đánh chén như bị bỏ đói vài chục năm ấy. Chỉ một loáng mà đống thức ăn đẽ hết sạch sẽ. Khiếpsức ăn như trâu bò!
-Oa oa no bụng rồi, sống rồi. -Nó vừa nói vừa xoa cái bụng căng tròn. Người ngoài không biết còn tưởng nó có bầu ấy chứ...
-Ừ ừ cứ tưởng đi luôn rồi chứ. -Ngọc phụ họa theo.
Ăn xong nó với NGọc ngồi nhìn hai thằng con trai dọn dẹp rửa chén vì lí do phải ưu tiên nữ giới.
-Thôi lượn xuống làm tiếp còn kịp chuẩn bị cơm tối nữa. Anh Bin phụ em với.
-À anh không...
Chưa kịp ú ớ gì anh đã bị nó lôi thẳng xuống đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cau-lai-dinh-bo-to-lan-nua-sao/90821/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.