“Cậu là Ninh Ngọc Lam Linh?”
“Phải!”
“Tụi mình nói chuyện một chút nha?”
Mới sáng sớm Phương Hoà đã đến lớp tìm gặp Lam Linh, cô cũng hiếu khách mà nhận lời nói chuyện.
Phương Hoà đưa cô đến ngồi ở ghế đá dưới gốc cây bàng hôm qua. Lam Linh không muốn tốn nhiều thời gian cho người lạ, căn bản không có gì đáng nói ở đây. Vậy nên cô không ngồi xuống. Thấy Phương Hoà lòng vòng cũng nhắc nhở cô ta nên vào thẳng vấn đề.
Nụ cười ngọt trên môi Phương Hoà lập tức thay đổi chóng mặt. Cô ta thờ ơ nhìn sự dứt khoát của Lam Linh, thấy bản thông chẳng còn gì để giấu nữa.
“Cậu tránh xa Khả Hân ra, nếu không cậu đừng có trách”
“Tại sao tôi phải làm theo lời cậu?”
Lam Linh thẳng thắn hỏi lại. Ngay từ đầu đã cảm thấy con người này không bình thường. Bây giờ còn dám đe dạo cả cô thì Linh cũng không thèm nể.
“Đừng hỏi nhiều, tốt nhất là nghe đi.”
Lam Linh căn bản cũng thoang thoáng hiểu được lý do. Muốn cô nghỉ chơi với Khả Hân chứ gì? Còn lâu.
Nếu Phương Hoà đã thích lên mặt với người khác như vậy cô cũng sẽ hành xử giống với cô ta.
“Vấn đề riêng của cậu không liên quan đến tôi. Tôi cũng không nghỉ chơi với Hân đâu, ngược lại đằng ấy nên biết thân biết phận.”
Mặc xác cho Phương Hoà tức đến hộc máu, Lam Linh quay phắt người thẳng một đường trở về lớp.
Đón chào cô là một màn nhốn nháo của lớp học. Không khí vô cùng căng thẳng, trên nét mặt mọi người đều thể hiện sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cang-lon-cang-luu-manh/484521/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.