39
Dạo gần đây Hà Trang rất hay cáu với Lam Linh, nghĩ là bạn mệt nên cô không suy nghĩ nhiều và thường xuyên nhường nhịn bạn.
Chiều hôm đấy, vừa ra về là Minh Khải đã lấy xe đứng đợi mọi người. Cũng vì tính đào hoa của anh mà cổng trường bị vây kín. Tám chuyện với đám con gái chán trườn rồi mới đi đến chỗ của Vũ Hoàng.
Khả Hân bị bắt đứng ngoài trời nãy giờ tức giận không chịu được mà lủng bủng.
“Hẹn trước mà bắt người khác đứng chờ thế này à? Vô ý thức!”
“Thôi mà, xin lỗi mọi người được chưa”
Lam Linh hai chân cũng đã mỏi lắm rồi liền ngồi xổm xuống đất rồi ngước lên nhìn Minh Khải.
“Anh định rủ bọn em đi đâu? Nếu chỗ đấy không vui thì anh phải dẫn mọi người đi ăn đồ nướng để đền bù đấy.”
“Yên tâm, chỗ anh tìm thì không có chuyện không vui đâu!”
Minh Khải khuỵ gối ngồi xổng xuống rồi xa đầu Lam Linh nói tiếp.
“Anh trai dẫn em đi ra biển hóng gió nhá!”
Vũ Hoàng thấy cảnh trước mắt thì ngứa ngáy không chịu được liền nhảy xuống xe hất tay Minh Khải ra rồi kéo Lam Linh về phía mình.
“Nói chuyện thì đừng có đụng chạm tay chân.”
Trước cái liếc như muốn giết người của anh Minh Khải cười bất lực dơ hai tay lên trời đầu hàng.
Ngay sau đó mọi người cũng bắt đầu xuất phát. Người nhà của Khả Hân đến đón nhưng cô không lên xe mà lại nhờ chú lái xe mua hộ một chiếc xe đạp. Vì biết Lam Linh dễ bị say xe nên Hân đã phải tập chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cang-lon-cang-luu-manh/484497/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.