38
Nhìn vào đôi mắt cún con của cô anh đành bất lực cầm lấy miếng bánh, chưa kịp anh thì bị lực mạnh từ đâu bất ngờ đẩy vào tay anh. Cứ thế mẫu bánh mì tự động rơi xuống đất.
Anh tức giận định quay lại chửi cái đứa không mắt không mũi kia. Nào ngờ người đấy lại là Hà Trang, cô ta bấy giờ khác xưa rất nhiều. Có lẽ vì trận ốm nặng kia đã khiến sức khỏe cô ta giảm rất nhiều. Gương mặt xanh xao, lộ rõ cả gò má, hốc mắt sâu hoắm với hai quầng thâm nhìn vô cùng tội nghiệp. Hà Trang thay đổi đến mức suýt chút nữa Lam Linh không nhận ra.
Cô thương xót xoa mặt bạn, Hà Trang là người coi trọng nhan sắc vì vậy Lam Linh không dám nói ra những lời trong lòng.
Vì người quen nên anh cũng không chấp nhặt gì, dùng bịch bóng nhặt miếng bánh kia lên rồi bỏ thùng rác. Hà Trang cứ liên tục nhìn hành động của anh sau đấy cố tình kéo Lam Linh đi xa một chút.
“Ê, sao mày lại đưa miếng bánh ăn dở đấy cho anh Hoàng?”
“Có sao đâu, vứt đi phí lắm nên tao đưa cho nó, trước đây tụi tao vẫn ăn chung với nhau mà!”
Lam Linh cảm thấy cái này rất bình thường nên bình thản đáp lại, còn Hà Trang thì cứ hần hực nhìn cô.
“Sau này đừng vậy nữa”
Mày không đáng được nhận những ưu đãi đó.
Cô thấy bạn mình tức giận nên cũng gật đầu đồng ý, thôi thì chịu uổng phí đồ ăn một chút còn hơn là để bạn giận.
Hai người đi vui vẻ đi trước còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cang-lon-cang-luu-manh/484496/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.