Giờ cơm trưa, Lạc Hi ngồi một mình dưới gốc cây thụ to lớn, ánh mắtmông lung nhìn ngắm những bông hoa giấy leo trèo trên tường cao. Cơn gió thoảng qua, cuốn lấy những sợi tóc tung bay nhảy múa, mang theo mộtchút hương thơm ngọt ngào. Mi mắt khẽ nhắm lại, trên môi treo một nụcười, vẻ mặt hoàn toàn là đang hưởng thụ. 
Nó nghe thấy một giọng nói lanh lảnh vang lên bên tai, không biết ai lại quấy rầy nó lúc này. 
– Cậu là Mộc Lạc Hi? 
Nghe thấy tên mình, nó mới bất đắc dĩ mở mắt liền nhìn thấy một cô gái vô cùng xinh xắn. 
Cô gái có đôi mắt bồ câu, tròng mắt đen sâu hút, lông mi không chuốtmà cong, mày liễu kiêu hãnh. Mái tóc vàng nâu uốn xoăn bồng bền, nhẹnhàng đáp lại bên thắt lưng. 
Lạc Hi âm thầm nhìn qua đánh giá cô một lượt, ngoại hình không tệ nếu không nói là quá xinh đẹp. Nhưng mà một cô gái xinh đẹp như vậy mởmiệng ra là ngữ khí như thế thật hù chết người. 
– Ừ. Cậu là? – Nó nhìn cô ta hơi nghi ngờ. 
– Tôi là Cổ Hoài My. 
– À.. 
Nó làm bộ mặt đang suy nghĩ, cái tên này quen lắm, hình như là tình cũ của Dĩ Hằng?! 
Nó thấy mắt cô ta đục đi, trên miệng nở ra một nụ cười khinh, giọng điệu cực kì kênh kiệu mà nói: 
– Cậu đang quen với Dĩ Hằng? 
– Ừ. – Nó bình thản đáp. 
– Chia tay đi. – Cô khoanh tay trước ngực. 
Nó không ngờ cô ta sẽ đề ra cái yêu cầu này, gương mặt thoáng qua vẻ bất ngờ nhưng rồi nhanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-17-nam-gio-yeu-duoc-chua/63538/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.