Triều Khắc Hàn chăm chú nhìn Mộc Lạc Hi, một khắc sau cụp mi mắt xuống xoay người rời khỏi.. 
Mộc Lạc Hi cũng theo hai người kia đi vào trong, quay người nhìn thấy bóng lưng cô độc kia.. vì sao có chút thương xót? 
Chàng trai đó khiến cô cảm thấy rất quen thuộc, vì sao ánh mắt hắnnhìn cô lại đau lòng như vậy? Còn cách gọi tên thân mật đó, ngay cả Đặng Dĩ Hằng cũng không gọi cô như thế, giọng nói ấm áp cưng chiều đó.. 
Rốt cuộc, chàng trai đó là ai? 
Đến khi Triều Khắc Hàn ra khỏi cửa, mới ngoái đầu lại nhìn. 
Tim thật sâu như bị đâm một nhát. 
Bao nhiêu cố gắng, ngoan ngoãn nghe lời, chỉ mong được sớm trở về gặp cô. 
Thật không ngờ cô lại không đợi hắn.. 
Cô nhẫn tâm quên đi hắn, để lại trong hắn vết cứa thật sâu. 
Tâm của hắn, kịch liệt đau đớn.. giống như bệnh ung thư, trải qua từng giai đoạn, chết dần chết mòn.. 
Triều Khắc Hàn từ khi nhìn thấy cô, liền không quan tâm đến cô gái bên cạnh nữa, khiến cô ta âm thầm ghen ghét. 
– Lạc Hi.. Lạc Hi. 
Vương Triết Nhã vỗ vai cô, vài lần cũng không thấy phản ứng. 
– Hả?? – Cô hoàn hồn. 
Mộc Lạc Hi cứ mãi suy nghĩ về người kia, mặc dù cô không muốn nhớ đến nhưng không biết vì sao hình ảnh đó cứ mãi quanh quẩn trong cô. Nhất là ánh mắt người đó nhìn cô, ẩn chứa sự lưu luyến nhớ mong mà cô không thể hiểu được.. 
– Em ăn gì? – 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-17-nam-gio-yeu-duoc-chua/1881124/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.