***
"Xem trước đã."
Nguyễn Mục nhàn nhạt liếc mắt nhìn những đồ vật đổ đầy trên sàn nhà, tiện tay nhặt lên một kiện đồ lót có thể gọi là vải rách, nhíu mày hỏi Hồ Trụ: "Tại sao lại là trong suốt?"
Chiếc quần lót móc trong tay y mềm như lụa, có màu trắng nhạt, sờ rất mỏng, hình tam giác, có một khe nhỏ ở giữa, y đưa một ngón tay xuyên qua khe nhỏ, trông tràn đầy sắc tình, nhưng vẻ mặt vẫn là bình tĩnh, còn mang theo một chút nghi hoặc.
Hồ Trụ: ...... Nó được làm bằng da cá tuyết, cho nên mới trong suốt."
Chết tiệt, Hồ trụ thật sự biết sự tồn tại của loại đồ lót này, một người đàn ông trưởng thành có gì mà chưa xem, trong quá nửa những video ngắn hắn lướt có đầy mấy thứ như vậy, giá cả mặc dù đắt đỏ, nhưng phong cách tình thú cao, có không ít người mua.
Khe hở kia cũng không phải là do bị rách, mà là cố ý mở ra, chính là để thuận tiện làm tình, loại đồ lót này mặc lên người đặc biệt mỏng nhẹ, xúc cảm mát mẻ, cho người ta trải nghiệm khác biệt.
Nguyễn Mục một bộ vẻ mặt trầm tư: "Thật thần kỳ." Nói xong, lại nhét chiếc quần lót kia vào túi quần.
Hồ Trụ khóe miệng co giật: "Ca, mình có thể đừng......" biến thái như thế không?!
Nguyễn Mục ngước mắt nhìn hắn, khóe miệng nhẹ nhàng câu lên, lộ ra vẻ tươi cười: "Có thể mặc cho em nhìn không?"
Người đàn ông cũng không giỏi mỉm cười, một khuôn mặt lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-la-lao-cong/3558319/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.