***
Đêm nay không làm, Nguyễn Mục ôm hắn vào phòng tắm, sau khi tắm xong, mặc áo ngủ vào rồi cùng nhau nằm trên giường.
Ga trải giường đã được thay mới, Hồ Trụ nhìn về phía ban công, tấm ga trải giường màu xám quen thuộc đang treo ở đó, che đi 'mặt trăng mô phỏng' của căn cứ.
Hôm nay lượng vận động có chút vượt chỉ tiêu, Hồ Trụ ngáp dài một cái, nép vào trong ngực Nguyễn Mục, câu được câu chăng trò chuyện: "Ca, anh ra ngoài làm gì thế? Bên ngoài nguy hiểm như vậy, anh có bị thương không?"
Nguyễn Mục ôm lấy hắn, lặng lẽ nằm ở trên giường, thanh âm khàn khàn: "Đào Linh hạch, không bị."
Mỗi lần y nói chuyện đều rất ngắn gọn, trừ khi Hồ Trụ chọc giận y, y mới nhiều lời hơn.
Tay y mò tới mông Hồ Trụ, nhẹ nhàng bóp nhéo: "Chỗ này, làm sao lại bị thương?"
Hồ Trụ chỉ cảm thấy hơi nhói, vặn vẹo thân eo, thản nhiên nói: "Tôi bị chó cắn, vết thương không nghiêm trọng, lần sau anh đi đào Linh hạch thì mang tôi theo với ca ca, tôi sẽ giúp anh làm sạch, cũng sẽ giữ đồ ăn giúp anh, như vậy anh đối phó với zombie sẽ thuận tiện hơn."
Nguyễn Mục nhíu mày, trầm mặc nửa ngày mới nói: "Bên ngoài rất nguy hiểm, anh cứ đợi ở căn cứ là được, chờ em trở lại."
Y nhớ tới đống Linh hạch hôm nay mang về, tiếp tục nói: "Trong tủ lạnh còn lại một ít Linh hạch, nếu muốn đổi chác thứ gì, thì lấy trong đó mang đi đổi."
Hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-la-lao-cong/3558317/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.