***
Hồ Trụ không cười nổi nữa, ban đêm hắn căn bản không nhìn thấy rõ biểu tình của người kia, cũng không biết tại sao lão đại lại đột nhiên muốn nhìn, uyển chuyển nói:
"Anh...anh có thể đợi đến nơi an toàn được không? Tôi đã mấy ngày không tắm rửa rồi, bẩn lắm..."
Nguyễn Mục vây hắn giữa hai bức tường, yên lặng nhìn hắn chằm chằm, lại đột nhiên buông tay hắn ra.
Hồ Trụ bất động thanh sắc mà thở phào nhẹ nhõm, còn tưởng rằng lão đại ghét bỏ bản thân mình bẩn thỉu nên từ bỏ rồi, nhưng đột nhiên có thứ gì đó chui vào trong quần hắn.
Hồ Trụ sợ tới mức thanh âm đều biến đổi: "Thứ gì vậy?"
Rồi hắn chợt nhận ra, đó là bàn tay của Nguyễn Mục, đã mò mẫm luồn vào quần lót của hắn dọc theo chiếc quần thể thao rộng thùng thình.
Nguyễn Mục cúi đầu nhìn hắn, trầm giọng: "Không cho nhìn, vậy thì sờ một chút."
Hồ Trụ cả người đều ngơ luôn rồi, cơ thể phản ứng kịch liệt , bị đụng vào liền run rẩy không ngừng, tay chân luống cuống vội vàng đẩy Nguyễn Mục ra, vừa nôn nóng vừa sợ hãi: "Ca, anh, anh đừng sờ a– ah——— ah—— "
Ngón tay vuốt ve dương vật của hắn, đi vòng quanh, rồi sau đó cả lòng bàn tay y nặng nề bao lấy âm đạo đang hơi khép mở của hắn.
Bị một người đàn ông chạm vào... nơi đó.
Hồ Trụ bị bàn tay kia bao phủ toàn bộ miệng huyệt, hai chân trong nháy mắt kẹp chặt muốn chết, bởi vì bị người ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-la-lao-cong/3558302/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.