*** 
Hồ Trụ ngẩn ra, hai tay hắn theo bản năng ôm lấy đùi của người nọ, không nghĩ tới mặt mình sẽ hướng về phía chính giữa của người đàn ông, xuyên qua một lớp vải mà trực tiếp đối mặt với "thằng em" của đối phương. 
Hắn xấu hổ ngẩng đầu lên, trước mắt chợt lóe lên một tia sáng lạnh. 
Người đàn ông âm trầm nhìn hắn chằm chằm, biểu tình thâm thúy, trong đôi mắt đen nhạt ẩn chứa chút tức giận dâng trào, đôi môi mỏng mím lại, từ mái tóc màu xám tro, có thể nhìn ra y là con lai, tuổi ước chừng hai mốt, hai hai. Các đốt ngón tay rõ ràng và mạnh mẽ, lúc này cầm một con dao găm dí vào mặt Hồ Trụ. 
Hồ Trụ hít vào một ngụm khí, suýt chút nữa nhảy dựng lên vì sợ hãi, liếc mắt nhìn con dao găm sắc nhọn, giọng run lẩy bẩy: 
"Đại đại đại đại đại đại đại ca! Đừng động thủ, chúng ta, chúng ta, đều là người mình cả mà! Tôi tôi tôi tôi tên là Hồ Trụ! Anh, anh trai tốt, xin anh thương xót... mang tôi theo với..." 
Hắn không dám tiếp tục ôm đùi người ta, chỉ cần cẩn thận kéo ống quần của chàng trai, mặt dày tiếp tục nói: 
"Anh à, tôi ăn không nhiều, rất là dễ nuôi, hơn nữa anh nhìn vóc dáng của tôi mà xem, khoẻ lắm đó! Tôi có thể giặt giũ nấu cơm... Anh..." 
Mở miệng một câu "anh", hai câu "anh" gọi đến là trôi chảy, thật ra Hồ Trụ cũng đã hai mươi bảy, hai mươi tám nhưng không hề cảm thấy xấu hổ, thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-la-lao-cong/3558301/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.