Một tuần hương trôi qua rất nhanh. Hiểu My đưa mắt nhìn tất cả các đội dự thi tất bật chuẩn bị. Từ lựa chọn nguyên liệu đến sơ chế rồi nổi lửa. Mùi thơm chẳng mấy chốc đã bốc lên.
Một trăm hai mươi đầu bếp, một trăm hai mươi màu sắc khác nhau. Mỗi người chỉ ba món điểm tâm, nhưng mà tổng thể đã đạt tới ba trăm sáu mươi món. Chỉ cần nghĩ đến bản thân có thể thưởng thức đủ, mỗ nữ nào đó cả người như bay bổng, lâng lâng.
Mỹ thực và soái ca là hai thứ có sức thu hút lớn nhất đối với Trần Hiểu My khi còn sống ở xã hội hiện tại. Tới nơi này, bên cạnh nam sắc bao la. Chỉ có mỹ thực là còn chưa nếm đủ.
Để tránh ảnh hưởng tới các tuyển thủ. Hiểu My được người chủ trì đại hội tế nhị yêu cầu, không nên đi đến trước mặt các tuyển thủ. Hiểu My ngại ngùng mỉm cười. Tỏ vẻ đã hiểu. Nhưng mà, chỉ có cô nàng mới biết, với năng lực và tu vi của bản thân hiện tại. Đâu cần phải vất vả chạy đến tận nơi. Chỉ cần điềm nhiên tạo dáng ngồi trên sân khấu thế này, cũng đủ quan sát tường tận chân tơ kẽ tóc phần dự thi của các đội.
Không nhìn thì thôi. Nhìn rồi ánh mắt dứt đi chẳng được. Hiểu My thật không ngờ, chỉ là điểm tâm thôi mà cũng có thể tuyệt vời đến vậy. Không nói về hương vị của nó, chỉ cần nhìn hình dáng và màu sắc cũng đủ hấp dẫn chúng nhân.
Xíu mại, há cảo, bánh, cháo… không gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-cua-nu-nhan-khiem-ton/3103589/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.