“Còn y, dưới cái nhìn chăm chú ấy hóa thành một con kiến nhỏ nhoi.”
✿◕ ‿ ◕✿✿◕ ‿ ◕✿✿◕ ‿ ◕✿
“Lần này có không ít người đến Kinh Môn, vì chỉ vài ngày nữa Thiên Hạ hội sẽ bắt đầu. Tất cả nhân sĩ giang hồ từ phương Bắc tới đều đi qua kiếm lư để bái phỏng, cũng có người đơn thuần vì muốn chứng kiến thời khắc khai kiếm nhộn nhịp. Thiếu minh chủ Thiên Thủy Minh – Trì Ẩm tuy còn trẻ nhưng hai năm qua danh tiếng vang dội, nửa năm trước bắt đầu hoạt động ở nhiều nơi trên đất Thục, lễ đại thọ của Lê Viêm gã chắc chắn sẽ không bỏ qua.”
Diêu Thanh thám thính tin tức trở về cau chặt lông mày.
“Về phần Huyền Hạc Sinh, những năm gần đây có vẻ rất được Lê Viêm quý mến, đã chế tạo hẳn ba vũ khí cho hắn rồi. Lần này sắp sửa mở hàng bảo kiếm, nghe đâu cũng là chế tạo cho Huyền Hạc Sinh. Nên tất nhiên hắn phải đến rồi, nhưng đến muộn hơn Trì Ẩm nửa ngày.”
“Cố Chiêu không đến?”
Cả nhóm bốn người không muốn làm rầm rộ nên chọn một khách điếm trong thành để nghỉ ngơi, giờ đã vào đêm, Thẩm Độc ngồi trong phòng nghe Diêu Thanh hồi bẩm, cũng hơi nhíu lông mày.
Diêu Thanh lắc đầu: “Không đến, chỉ nghe nói Bồng Sơn phái người đưa quà tới chúc thọ, còn Cố Chiêu đang ở Tà Phong sơn trang. Nghe nói bị thương nặng đang ở đó nghỉ ngơi.”
Dưỡng thương? Đây chắc chắn là lời nói dối lừa gạt đám người chính đạo.
Đâu phải Thẩm Độc không biết phẩm chất đạo đức của Cố Chiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tang/4179497/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.