Vừa đẩy cửa bước vào phòng khách, tôi đã thấy hai vị phụ huynh vừa gọt hoa quả cho nhau ăn, vừa khúc khích cười. Rõ là chẳng có vụ ăn uống nào cả, rõ là cố tình để tôi và Long đi ăn cùng nhau. Chẳng hiểu sao tôi càng thấy bực mình, nếu bố mẹ đi ăn cùng thì chắc tôi và Long đã chẳng đi bộ, nếu vậy thì ít ra tôi còn tự mình tin rằng tên nhóc này vì tôi nên mới trở về.
- Thưa bố mẹ con mới về!
Chẳng đợi bố mẹ hỏi gì nhiều, tôi đi thật nhanh lên phòng.
Xả thẳng vòi nước lạnh vào đầu, tôi thấy đầu óc có phần tỉnh táo hơn. Tôi tự hỏi bản thân rằng liệu tình cảm tôi dành cho Long có còn như ngày trước, liệu Long có phải vì tôi mới quay về nơi này, liệu tôi...? Rất nhiều câu hỏi đã lướt qua trong suy nghĩ của tôi nhưng tôi đều không thể trả lời bất kì câu hỏi nào. Tôi không biết nữa. Nếu là ngày trước, cái ngày mà Long bất chợt biến mất, đêm nào tôi cũng mở máy tính để chờ đợi một email từ cậu ấy thì giờ đã chẳng còn chờ đợi gì cả. Nếu là ngày trước, không có Long nhắc nhở uống thuốc thì tôi đã phải nhập viện vì xuất huyết dạ dày thì giờ bệnh viêm dạ dày cũng đã khỏi. Nhưng giờ nhìn thấy Long, chẳng hiểu sao tôi thấy mình thật trống rỗng.
- An? Con ngủ chưa?
Nghe thấy tiếng mẹ gọi nhẹ ngoài cửa phòng, tôi nói với ra rồi khoác chiếc áo tắm ra khỏi phòng.
- Muộn rồi mẹ tìm con có việc gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-sao-hoan-hao/139204/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.