Trạm xe buýt.
Chu Tiêu Tiêu và Tôn Du dắt Lượng Lượng đứng một bên.
Buổi sáng có rất nhiều người, có nhân viên văn phòng ôm laptop gặm bánh bao đi làm, có học sinh mặc đồng phục học sinh, còn có các bà, các cô lớn tuổi đi chợ buổi sáng đang trở về, người người chen chúc, thành phố cũng từ từ thức dậy.
Chu Tiêu Tiêu và Tôn Du một trước một sau bảo vệ Lượng Lượng, chờ đợi chuyến xe sớm.
Điện thoại kêu và rung liên tục.
Chu Tiêu Tiêu mở điện thoại lên, phát hiện là tin nhắn Wechat của Tạ Tinh Từ gửi tới.
[Không để tôi đưa mọi người đi, vậy cơm tối có thể cùng nhau ăn chứ? ]
[Muốn ăn gì? Tôi sẽ mua cho em. ]
[Muốn ăn món tráng miệng nào không? Tôi có thể kêu trợ lý của tôi mua kem mang về nhà. ]
…
Khóe môi cô cong lên, có chút không biết phải làm sao.
8 giờ sáng lại bàn bạc về chuyện cơm tối, chỉ có Tạ Tinh Từ mới có thể làm được.
Chu Tiêu Tiêu từng chữ từng chữ đáp lại: [Không cần, 7 giờ tối về nhà là được. ]
Tôn Du đến gần nhìn một cái, không khỏi tò mò hỏi: “Tiêu Tiêu, rốt cuộc là cậu nghĩ như thế nào?”
Chu Tiêu Tiêu có chút mê mang ngẩng đầu nhìn: “Cái gì?”
“Tạ Tinh Từ!” Tôn Du có chút kích động, “Vừa rồi bỗng nhiên anh ấy ôm cậu là có ý gì? Còn có việc bỗng nhiên anh ấy dọn nhà đến đối diện nhà chúng ta, có phải là muốn theo đuổi cậu hay không?
Chu Tiêu Tiêu có chút mù mờ trợn to hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nho-than-yeu/1145002/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.