"Không hẳn là một ngày đẹp trời, phải không?"
Sam Uley chậm rãi ngồi xuống bên cạnh Billy Black, trên tay cầm hai cốc cacao nóng với mùi thơm đậm đà. Giọng nói hơi trầm thấp, nhấn chữ rõ ràng với khoé miệng hơi cong lên khiến gã thoạt nhìn có vẽ thoải mái và nhẹ nhàng, nếu như có thể bỏ qua đôi mày luôn nhíu chặt, chưa từng buông lỏng trên gương mặt ngăm đen kia. Gã đang có chuyện phiền lòng. Ôi chao, mà phải thôi, ai lại không có chuyện phiền lòng, nhất là khi phải sống cả cuộc đời trong cái khu vực nhỏ bé nhưng lộn xộn như một nồi lẩu thập cẩm này. Những thứ quái quỷ này chẳng phải rắc rối của riêng ai. Ít ra, Billy Black cũng có cùng quan điểm với gã. Ông ta khẽ đặt cuốn sách vàng ố lên bàn và tiếp nhận cốc cacao từ tay Sam. Ánh mắt hơi sáng lên khi ngửi thấy mùi nồng đậm toả ra từ chiếc cốc cỡ vừa.
"Sẽ là một ngày đẹp trời nếu cậu để bản thân thoáng thư giãn một chút. Ừm, cũng chỉ có ở nhà cậu tôi mới được thưởng thức vị cacao đặc biệt này. Emily, rất tuyệt, cảm ơn cháu nhé!" Ông hơi quay về phía sau, ra hiệu tán thưởng đối với một người con gái khá trẻ đang bận bịu trong bếp và được cô đáp lại bằng một nụ cười dịu dàng. Khuôn mặt xinh đẹp bị phá huỷ bởi một vết sẹo dữ tợn dọc một bên mặt không khiến cô gái cảm thấy tự ti mà chỉ khiến con người cô trở nên càng dịu dàng và điềm tĩnh.
"Cảm ơn Billy. Cô ấy sẽ cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nhac-cua-nhung-ke-bat-tu/1150746/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.