Sarah và Argmill sóng vai chầm chậm đi trên con đường mòn, giữa những ngôi mộ im lặng hàng thế kỷ của nghĩa trang Pere - Lachaise tại Paris. Cả hai người đều nghiêm túc dị thường. Suốt cả chặng đường dài, không có một ai lên tiếng phá vỡ bầu không khí trầm mặc này. Sarah là đang suy nghĩ một số việc về những thay đổi gần đây của bản thân, con Argmill thì khá nặng nề và nóng nảy. Anh, nếu có thể, thực sự không hề muốn quay lại nơi này, lần thứ hai. Đúng vậy, lần thứ hai, và lần đầu tiên thì quả thật không hề là một ký ức đẹp đẽ tí nào với Argmill. Anh mím chặt môi, ánh mắt lạnh lùng nhìn hầm mộ bình thường, bị bao phủ bởi chi chít những dây tầm ma trước mặt. Những viên đá bị mài mòn bởi thời tiết và năm tháng cùng đôi cổng sắt gỉ sét bị đóng kín cho thấy hàng thập kỷ qua, chẳng có một ai bước chân đến chốn heo hút bị lãng quên này.
"Sarah, quan sát kỹ!"
Giọng nói lạnh lẽo bất thường của Argmill đánh thức Sarah khỏi những suy nghĩ vẩn vơ trong đầu. Cô vội vàng tập trung quan sát những điều đang và sắp diễn ra xung quanh mình. Lúc này, trên bàn nay trắng nõn như thạch cao của Argmill, một thanh gươm tí hon đan lơ lửng giữa một quầng sáng vàng rực rỡ. Dĩ nhiên, Sarah cũng vô cùng quen thuộc với nó, biểu tượng độc nhất vô nhị của Hội đồng ma thuật. Thứ này xuất hiện vào khoảnh khắc này khiến Sarah trở nên cảnh giác. Cô lùi lại phía sau một bước và đứng yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nhac-cua-nhung-ke-bat-tu/1150745/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.