Trì Mục thấy tin nhắn Lạc Ngu gửi, lại nói một câu ngủ ngon trong lòng.
Ít nhất cậu còn đáp lại, tuy rằng trông hung hăng, nhưng thật ra rất ngoan.
Trì Mục buông điện thoại xuống, cầm bút.
Vẽ một đường cong trên giấy nháp ra hình Lạc Ngu, hắn hãy còn cười khẽ.
Hôm sau, gà gáy, phương Đông dần sáng.
Lạc Ngu cuộn chăn, bịt kín tai mình.
Mấy ngày gần đây không biết là nhà nào nuôi con gà, đúng giờ là gáy, lực xuyên thấu rất mạnh, có thể nói là đánh thức cả khu chung cư.
Lúc đến trường thì còn được, coi như đồng hồ báo thức, nhưng nghỉ thì lại ồn. Hôm qua Lạc Ngu cũng bị đánh thức, nhưng thức đêm chơi game buồn ngủ quá nên ngủ tiếp, mà hôm nay lại không ngủ được..
Đêm nay phải đi tự học tối, Lạc Ngu vẫn chưa viết một chữ bài tập nào.
Tuy nói là được nghỉ ba ngày, nhưng thật ra là từ trưa ngày đầu tiên đến buổi chiều ngày thứ ba, ít đi một ngày.
Lạc Ngu dậy, xem giờ, bảy giờ sáng.
Cũng may hôm qua cậu ngủ được, bây giờ không buồn ngủ lắm.
Lạc Ngu duỗi thắt lưng, rời giường rửa mặt, rửa xong lại thay quần áo thể thao, đi chạy bộ.
Ánh nắng sáng sớm không quá gắt, chim nhỏ trong khu chung cư chiêm chiếp, người già luyện Thái Cực ở quảng trường, cũng có người đẩy nôi trẻ con đi phơi nắng.
Lạc Ngu đeo tai nghe điện thoại chạy hai vòng, lúc dạ dày nhắc nhở cậu nên ăn gì đó, cậu vòng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nang-si-me/2338743/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.