Đậu má nó! 
Mặt Lạc Ngu đỏ hồng, tay thì siết chặt ghế dựa. 
Cậu liếc mắt một cái: "Cậu sinh cho tôi thì tôi sẽ suy nghĩ." 
Trì Mục cậu thay đổi rồi! 
Cậu của trước kia không phải không đứng đắn như vậy! 
Trì Mục nghe vậy thì cười cười, ánh sáng trong mắt thay đổi theo đèn thủy tinh trên trần, vô cùng lóa mắt. 
Không khí bỗng dưng ái muội, trước khi Trì Mục mở miệng, giọng Đinh Duệ Tư lại vang lên trước. 
Đinh Duệ Tư khó hiểu: "Hai ông làm gì thế?" 
Cậu ta nghĩ hai người này nói chuyện thì thôi sao còn nói nhỏ làm gì? 
Đinh Duệ Tư vẫn đang hoang mang: "Nãy các ông nói gì thế, cái gì mà giống cậu giống tôi." 
Tuy rằng ngồi ở bên cạnh, nhưng giọng Trì Mục rất nhỏ, hơn nữa xen lẫn giọng thôn trưởng, thế cho nên Đinh Duệ Tư chỉ có thể nhìn thấy họ há miệng, chỉ nghe được mấy chữ. 
Lạc Ngu vẫn đang xấu hổ vì Trì Mục lưu manh, tìm không ra lối thoát: "Ăn của ông đi, nói nhiều thế!" (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwk.com jingjia, những nơi khác là ăn cắp) 
Trì Mục cũng lãnh đạm liếc mắt nhìn Đinh Duệ Tư một cái, không còn xuân ấm tháng ba như với Lạc Ngu mà lạnh thấu xương. 
Đinh Duệ Tư mếu máo: "Ờ." 
Các cậu không chơi nổi với tôi nữa phải không! Có phải không chơi nổi với tôi nữa không! Sao lại hung hăng thế! 
Nhưng lời này bạn học Nhị Ti cũng chỉ dám nhỏ giọng hờn giận ở trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nang-si-me/2338737/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.