Ngoài cửa người phụ trách nói chuyện điện thoại xong lại vội vã đi, Lạc Ngu ở trong cửa đợi cho mùi trên người nhạt đi mới đẩy cửa ra một cái khe nhỏ, tầm mắt vô định. 
Cậu xem qua bảng tiết mục, lúc này chắc là một người đàn ghi-ta hát, chỉ có một người, bây giờ chắc là đã đi rồi. 
Lạc Ngu đẩy cửa đi ra, hậu trường lớn, không khí lưu thông nhanh, chẳng mấy chốc đã thổi bay mùi pheromone trên người cậu. 
Trì Mục ở trong phòng một lát sau mới đi ra, áo sơmi trắng cẩn thận tỉ mỉ cài đến cúc trên cùng, mặt mày bình thản anh tuấn, đẹp xuất trần. 
Nhưng mà ai ngờ vừa nãy hắn lại làm ra chuyện liếm tuyến thể chứ, Lạc Ngu nghĩ thầm, con mẹ nó biết vờ vịt lắm. 
Hai bạn trong tổ đạo cụ đi vào từ cánh cửa nhỏ, trong đó có một người lớp 11-1, thấy Lạc Ngu và Trì Mục đứng cùng nhau mà sửng sốt. 
"Lớp trưởng, sao cậu lại ở trong này thế, vừa nãy các bạn tìm cậu đấy." 
Lạc Ngu liếc nhìn, hai người kia chắc đều là Beta cho nên không ngửi thấy mùi pheromone vẫn chưa tán đi của cậu trên người Trì Mục, cậu thở phào. 
Trì Mục làm bộ như không hề quan tâm: "Thế à, tôi xem điện thoại." 
Bạn cùng lớp kia gật đầu, nhìn Lạc Ngu đang đứng sau cửa. 
Bạn học: "Bọn tớ dời trống của cậu ra hậu trường nhé, lát nữa tiện dời lên." 
Lạc Ngu gật đầu: "Ừ, nhờ các cậu." 
Hai bạn học Beta vào căn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nang-si-me/2338725/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.