Bạch Tĩnh Trúc đã đạt được mục đích, biết ở lại sẽ bị phản tác dụng. 
Cô liếc mắt nhìn đàn anh tuấn tú sau lưng, không hiểu sao lòng hơi sợ sệt, chạy vội đi. 
Không hiểu sao Lạc Ngu thấy hoảng hốt nói không nên lời, cảm thấy hình như Trì Mục không vui lắm. 
Lạc Ngu cố gắng làm bộ chẳng xảy ra chuyện gì: "Chuyện này ấy à, đột ngột quá, tôi cũng thấy bất ngờ." 
Không phải, vì sao cậu phải giải thích chứ! 
Trì Mục như là đang nghe cậu giải thích, từng bước một đến gần cậu. 
Lạc Ngu bất giác lui về sau, nghĩ mình chột dạ cái gì nhỉ. 
Trì Mục đứng ngược sáng, Lạc Ngu không thấy rõ vẻ mặt của hắn, kiên trì tiếp tục giải thích: "Tôi cũng không biết thời nay con gái nhiệt tình thế, bất ngờ nhỉ, bất ngờ thật đấy!" 
Lạc Ngu: "Tôi không có chút cảm xúc gì với cô ấy!" 
Trì Mục đi đến cửa. Hắn vốn cao gầy, cái bóng kéo dài bao trùm bên chân Lạc Ngu, mang đến cảm giác áp bách hữu hình. 
Trì Mục: "Ừ." 
Trì Mục đóng cánh cửa lại. 
Lạc Ngu theo bản năng muốn mở cửa, lại bị một luồng sức mạnh ngăn chặn. 
Bàn tay mát mẻ của Trì Mục đặt lên gò má vừa bị người khác hôn của Lạc Ngu. 
Hắn chậm rãi lau, cẩn thận dịu dàng, lại có sự cường thế không cho phép từ chối. 
Như là bị mãnh thú đe dọa, cảm giác nổi cả da gà lặng yên bò lên cột sống, làm cho Lạc Ngu thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nang-si-me/2338724/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.