Tối hôm đó, khuôn mặt nhỏ nhắn của Cận Khởi Ngao không được thoải mái nằm trên giường với mẹ, Ngữ Ca cũng không giống như thường ngày ôm con ngủ, mà đứng dậy, choàng áo ngủ, đi ra phòng khách.
Ánh đèn loe loét màu xanh nhạt, Hiểu Kiều đang ngủ trên ghế sofa, tiếng hít thở đều đều. Ngữ Ca mở đèn tường, đứng trước ghế sofa, lẳng lặng nhìn cô chăm chú.
Nhất thời có vài phần hoảng hốt, cảm giác như nhiều năm về trước. Khi tuổi trẻ bồng bột, Kiều Hiểu Kiều cũng giống lúc này, thông thả ngủ ở chỗ này, còn cô thì yên tâm thoải mái ngủ trên giường của mình.
Ngữ Ca đẩy chăn ra 1 chút để có chỗ cho cô ngồi. Hiểu Kiều giật mình, nửa híp mắt nhìn cô, sau đó nhích lại gần mép ghế, để Ngữ Ca ngồi được thoải mái hơn. Dưới ánh đèn loe loét, khuôn mắt Ngữ Ca yên bình, dịu dàng, dường như những bão tố lúc chiều cũng đã bình tĩnh lại, tâm tình cũng không tệ, tay đặt trên đầu gối cuộn tròn của Hiểu Kiều,
"Ban ngày, đi chơi vui không?"
Hiểu Kiều tuy rằng tỉnh, vẫn nhắm chặt mắt lại, ậm ừ một tiếng.
"Sao trở về sớm như vậy?"
"Nhớ Khởi Ngao." Giọng nói Hiểu Kiều vẫn lười biếng, trái tim của Ngữ Ca gợn từng đợt sóng, mỗi lỗ chân lông đều dựng đứng lên.
“Vậy.. sao không ở cùng em, cho Khởi Ngao 1 gia đình đầy đủ?”
Giọng nói Ngữ Ca nhẹ nhàng, dịu dàng như có ma lực thẩm thấu vào tâm linh con người. Hiểu Kiều mở mắt nhìn thẳng cô,
" Chuyện này không liên quan Khởi Ngao. Ngữ Ca, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ma-tuyen/1360432/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.