Cuộc đời 22 năm ngắn ngủi của Giang Ngữ Minh chưa từng có khoảnh khắc nào xấu hổ như vậy. Cậu ta tin nếu mình có sống đến 99 tuổi đi chăng nữa thì cũng không gặp phải cảnh nào vừa thê thảm vừa điên máu đến mức này.
Mẹ mình bọc người trong áo măng tô của người yêu cũ, người yêu cũ còn che chắn cho người mẹ nhỏ bé đáng thương đang bất lực không biết phải làm gì của mình ra sau lưng.
Quần áo trên người cô ta xộc xệch, tóc cũng bù xù, gương mặt đỏ gay vẫn còn sót một chút chất lỏng chưa rõ, trợn trừng mắt hỏi mình có biết muốn vào phòng người khác thì phải gõ cửa hay không.
Rốt cuộc đây là mẹ của ai!
Rốt cuộc đây là nhà của ai!
Thú thật thì, khi nhìn thấy Thẩm Chứng Ảnh co rúm người trốn sau lưng Hồ Lại, chỉ lộ non nửa khuôn mặt đã đủ khiến người khác cảm nhận được nỗi bất lực và tuyệt vọng của cô ấy. Giang Ngữ Minh không phải là không hối hận. Đã xác định rõ đây là chuyện riêng của mẹ mà vẫn xộc vào phòng thì rõ ràng đấy là một hành động không khéo léo và sáng suốt. Trong trường hợp đổi đương sự thành mình, nếu bị mẹ bắt ngay tại trận... âu chỉ có nước đào cái lỗ mà giấu mặt xuống dưới.
Nhưng quả thật ngay tại khoảnh khắc nghe mẹ gọi tên người yêu cũ, bao nhiêu kinh ngạc và tức giận lập tức xông thẳng lên đỉnh đầu, đốt sạch lý trí của Giang Ngữ Minh.
Cậu ta không thể nào kiềm chế nổi.
Để rồi giờ đây, Giang Ngữ Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-luan-ve-bien-phap-tot-nhat-trung-tri-nguoi-yeu-cu-trang-hoa/902698/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.